Cơ thể Tiểu Ngư cứng đờ, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch, đôi môi căng thẳng cũng bắt đầu run rẩy.
“Ngài Nam Cung, anh đã từng nói sẽ không ép buộc tôi..….” Ngăn cản, cố gắng ngăn cản, “Hai chúng ta không thể như vậy được.”
Nam Cung Thấu nhìn cô, mặt mày thâm trầm, “Lý do.”
“Gần đây, sống chung với ngài Nam Cung, đã xảy ra rất nhiều chuyện, cũng khiến tôi càng hiểu hơn về sự khác nhau giữa mình và ngài Nam Cung”, vào thời điểm quan trọng, Nhan Tiểu Ngư luôn có thể tìm lại được lý trí của mình, cô chân thành giải thích, “Tôi là một người bình thường, rất bình thường rất bình thường. Ta và ngài Nam Cung, vốn là người của hai thế giới. Tôi không có tư cách chơi cùng với thiếu gia ngài như vậy, tôi chỉ muốn để lại thứ quý báu và đẹp nhất cho chồng tương lai của tôi, nếu như trong lòng của ngài Nam Cung không có ý muốn chịu trách nhiệm……...”
“Cô muốn tôi chịu trách nhiệm?” Anh đột nhiên ngắt lời cô, hừ nhẹ, con ngươi như Diệu Thạch thêm phần châm chọc.
Trong lòng Tiểu Ngư đột nhiên trầm xuống, thiện cảm và sự yêu thích mấy ngày nay đối với Nam Cung Thấu trong chớp mắt lặng đi rất nhiều.
Yêu đương, kết hôn, sinh con, sống chung, cùng nhau già đi……. Đây là yêu cầu cơ bản của cô đối với đối tượng lý tưởng, cho dù Nam Cung Thấu quyến rũ bao nhiêu, hay cho dù những ngày gần đây cô thường nằm mơ thấy Nam Cung Thấu nhiều bao nhiêu, nhưng thật ra cô vẫn luôn đề phòng, cũng coi đây là giới hạn thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173846/chuong-149-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.