Một căn phòng yên tĩnh.
Trong phòng, đột nhiên âm nhạc vang lên, không phải là những giai điệu mãnh liệt, cũng không phải là những nốt nhạc buồn, âm nhạc phát ra từ trong phòng, sang trọng, dịu dàng, khiến cho cả phòng ngủ yên tĩnh, bắt đầu nóng lên một cách mập mờ.
Đêm nay, cô là của tôi.
Trong tâm trí của Nhan Tiểu Ngư tất cả đều là câu nói này của anh, lại bị mê hoặc bởi loại âm nhạc này, đầu óc cô trở nên mê man trong nụ hôn nhẹ nhàng của anh…………
Nam Cung Thấu không nói một lời, cúi đầu ngậm nhẹ cánh môi của cô, dùng răng cắn nhẹ.
Cách lớp áo ngoài trước ngực cô, ngón tay vuốt ve bộ ngực phập phồng theo hơi thở nặng nề của cô, dần dần di chuyển ngón tay xuống, chui vào giữa áo ngủ của cô.
Vòng eo tinh tế và mảnh mai, làn da mịn màng của cô, cảm giác sờ lên đó vô cùng tốt, mặc dù Thấu thiếu gia xưa nay không hứng thú với hai chữ tìиɦ ɖu͙ƈ, nhưng lúc này đôi mắt anh cũng không nén nổi âm u đi vài phần, vuốt ve từng tấc da thịt mềm mại và mượt mà như sữa tươi của cô, lướt lên trên, giơ tay gỡ vật cản trước ngực cô, hai ngón tay kẹp lấy hai trái thù du mềm mại…………...
Không nặng không nhẹ, chậm rãi u mê.
Kiều diễm, trêu đùa, mập mờ.
Vén áo cô lên, đôi môi mỏng hôn lên, mút nhẹ đè ép một hồi, khiến cơ thể Nhan Tiểu Ngư run lên, khôi phục mấy phần thần trí trong bầu không khí hơi lạnh.
Cô nhìn thấy quần áo trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173845/chuong-148-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.