🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khí chất của cô rất giống với cảnh sát ... Cô Ngư lâng lâng, sau đó chạm vào mặt, ngượng ngùng khoác tay, "Đâu có đâu, tôi cũng mới trở thành cảnh sát được vài tháng, vẫn chưa phá được vụ án nào, chưa làm được chuyện gì lớn lao, đây đều bị giáo sư nhìn thấy cả rồi, tôi cũng không phải cố tình để lộ ra bên ngoài…... "

Không phải là một kẻ ti tiện bỉ ổi trong lòng có mục đích, cũng không phải là người xấu có bụng dạ khó lường.

Lâm Mặc dựa vào lưng ghế, nhìn Nhan Tiểu Ngư đưa ra kết luận như thế, đột nhiên anh ta cảm thấy đã lâu rồi không có người khỏe mạnh nào xuất hiện nói chuyện trước mặt anh ta, anh ta không nói chuyện, cũng không ra lệnh đuổi khách như thường lệ.

"Vào buổi chiều của ngày xảy ra vụ án, Giáo sư Lâm anh đã ở đâu?" Tiểu Ngư lấy giấy bút ra ghi chép. "Mối quan hệ giữa bác sĩ - bệnh nhân của anh và ông Ngô Viễn Thanh kéo dài bao lâu?"

"Gần trường đại học thành phố D", anh ta thừa nhận, "Ông Ngô đã từng nhiều lần viết thư cho tôi để tìm cách điều trị bởi vì ông ta đã chịu đựng sự hành hạ của bệnh tâm lý rất lâu rồi, ước chừng bắt đầu từ tháng 9 năm ngoái, tôi bắt đầu chính thức thụ lý tình trạng bệnh của ông ta, bắt đầu tư vấn trị liệu khuyên bảo hai lần một tháng. Bởi vì thời gian ông Ngô phát bệnh chủ yếu là vào đầu tháng, tôi sẽ đặt thời gian điều trị là vào giữa tháng trước. "

Lâm Mặc lại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173832/chuong-142-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này
Chương 142-3: Lâm Mặc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.