Lúc đồng hồ chỉ 9 giờ đêm thì trong đầu Nhan Tiểu Ngư vẫn không có một chút manh mối gì, cô gục đầu xuống bàn, nghiêng đầu nằm xuống bàn,mắt nửa khép nửa mở, chỉ là một lát sau, hai mắt đã khép chặt lại , hiển nhiên, là muốn đi vào giấc mộng rồi. Nhưng mà giấc ngủ này lại rất ngon đã từ rất lâu rồi Nhan Tiểu Như chưa hề có một giấc ngủ ngon, trước giờ giấc ngủ của cô luôn chập chờn bất ổn.
Khi cô ngáp, nâng đầu từ trên bàn dậy thì thấy trên giường lớn phía sau lưng có người đang ngồi nhất thời sợ tới mức bay hồn bay vía, toàn bộ mệt mỏi tan biến hết, hoàn toàn khôi phục lại tinh thần tỉnh táo.
Trong phòng có yêu quái ai đó hãy mau tới thu phục yêu quái đi.
Nam Cung Thấu ngồi trên giường, mặc một bộ đồ ngủ đơn giản, thân thể thon dài tựa vào đầu giường, đôi chân thon dài rất có phong thái vắt chéo lên nhau, anh ngồi đó trông như một bức tranh có chút sống động có chút an tĩnh, làm cho ánh mắt người nhìn không thể rời. Nhưng mà hiển nhiên Nhan Tiểu Ngư không có tâm trạng mà ngồi ngắm tranh, cô từ ghế nhảy dựng lên tức giận hỏi: “ Tôi rõ ràng đã khóa cửa rồi, rốt cuộc anh vào đây bằng cách nào?”
Nam Cung Thấu tựa hồ với câu hỏi của cô không mấy quan tâm, chỉ thong thả giơ gõ gõ tay lên đầu gối, nghiêng đầu bình tĩnh nói: “ Đây là nhà tôi.”
Ý là đây là địa bàn của anh , muốn đi nơi nào đi, đến nơi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173809/chuong-131-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.