“Được, không thành vấn đề.”
Thấu thiếu gia trả lời rất dứt khoát, trực tiếp gọi điện thoại nói với trợ lý ở công ty, bàn giao chuyển bất động sản là biệt thự ở New Zealand, mạnh mẽ vang dội.
Người bên kia nghe thấy vậy, vô cùng kinh ngạc, giọng nữ vang lên: “Boss của chúng ta sao thế này, vậy mà tùy ý cho chúng mình tiền sao?”
Boss Thấu không nói gì.
“Xem ra nhiệm vụ lần này đối với Thấu thiếu gia mà nói, vô cùng quan trọng.” Giọng nam cười, “Miêu nhi, Thấu thiếu gia đều đã đưa vốn gốc lớn như vậy, anh nghĩ nếu chúng ta xảy ra một chút sai lầm, cũng sẽ bị lột sống.”
“Đúng là phải để ý rồi…” Giọng nữ cũng cười ha ha, nói, “Tiểu Thấu, không quấy rầy anh nữa, tôi và anh đến thành phố D tìm chút tin tức, đi dạo xung quanh, nhớ rõ phải mang đương sự về đấy, để chúng tôi hỏi rõ tình huống, buổi tối bàn lại.”
“Được.”
Nam Cung Thấu trả lời xong liền tắt cuộc trò chuyện, để vật phẩm hình vuông trước ngực.
Bạn học Ngư không hiểu lắm, hỏi, “Cái này… Là di động kiểu mới sao…”
“Nam Cung có dụng cụ định vị độc nhất, có thể định vị, trò chuyện, tìm kiếm vị trí của đối phương trong vòng trăm km với thời gian nhanh nhất” Thấu thiếu gia vừa nói vừa kéo lỏng cà – vạt ra, “Khi Nhan tiểu thư lên xe chạm vào chốt mở, khởi động một tiếng hệ thống đóng cửa đúng giờ.”
Tiểu Ngư nghe hiể, nhưng cũng giật mình, kinh ngạc nói: “Vậy… Theo như lời bọn họ nói muốn bồi thường muộn một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173783/chuong-118-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.