“Chuyện của cô ấy, tôi giúp em.” Thấu thiếu gia không quay đầu lại, chuyên tâm lái xe, khuôn mặt sắc sảo nhìn chăm chú phía trước, không nhìn ra được cảm xúc.
Tiểu Ngư nghe thấy câu này, không hiểu sao trong lòng yên ổn ba phần, nhưng vẫn còn trong cú sốc, cắn môi nghĩ ẩn ý trong lời nói của anh - -
Trên thế giới này không có bữa cơm trưa miễn phí, cho nên từ nhỏ cô đã không bằng lòng tiếp nhận người khác giúp đỡ, trừ phi là bất đắc dĩ, nếu như thật sự tiếp nhận, chắc chắn phải cố gắng gấp mười lần sức lực để trả lại, chỉ vì đổi lấy thỏa đáng.
Tuy bình thường ít đọc tiểu thuyết ngôn tình và xem phim thần tượng, nhưng trải qua mưa dầm thấm đất của nữ đồng chí bên cạnh, Tiểu Ngư cũng biết một chút về bán mình trả nợ, khế ước tình nhân, vì người thân vào tù mà bán đứng thân thể của mình và một số tình tiết không đáng tin… Cô nghĩ đến cảnh ngộ lúc này của mình, nghe giọng điệu của Thấu thiếu gia, không hiểu sao cảm thấy bây giờ mình phù hợp như vậy, không nên nghĩ một cách nghiêm túc, cũng có thể dò số chỗ ngồi.
Tuy đoạn đường này Khấu thiếu gia đi không nhanh, nhưng trái tim của cô không yên, vô cùng bất an.
Mà khi Nam Cung Thấu phanh lại, bỗng nhiên trái tim cô đập điên cuồng, càng thêm chắc chắn suy đoán của mình.
Bởi vì Khấu thiếu gia dẫn cô đến cảnh khu nổi tiếng nhất ở thành phố D - - - núi Thanh Dương.
Khí hậu ở núi Thanh Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173781/chuong-117-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.