Chương trước
Chương sau
Nam Cung Thấu trầm mặc, nắm cánh tay Tiểu Ngư, dẫn theo cô ra khỏi căn phòng dưới đất, trầm giọng ra lệnh: “Lệnh cho mọi người đi hai đường nam bắc, rút về tòa nhà Nam Cung.”
“Dạ, Thiếu Đương Gia.”
Bỏ túi bom vừa được thu hồi lại, không có cần thiết phải phức tạp, phương pháp xử lý cẩn thận nhất, chính là rút lui.
Nhưng Tiểu Ngư không ngờ tới là, bản thân mình và Thấu thiếu gia lại ngồi cùng một xe, hơn nữa, xe này chỉ có hai người bọn họ, người ở ghế lái, là cô!
“Nhan Tiểu Ngư.”
Thiếu gia ngồi ở ghế sau, lành lạnh ra lệnh: “Lái xe.”
Nhan Tiểu Ngư chậm chạp thắt dây an toàn, tra chìa, kiểm tra phanh xe, khởi động... Lúc này, chỉ nghe thấy giọng nói nhắc nhở lạnh nhạt của Thấu thiếu gia từ đằng sau: “Nhan Tiểu Ngư, nếu em còn nhàn nhã như vậy, không bằng chúng ta tiếp tục thảo luận vấn đề vừa rồi...”
Rừmmm----!
Nhan Tiểu Ngư vô cùng khẩn trương, dưới chân khẽ run rẩy, dẫm mạnh chân ga.
Chiếc xe thể thao hình giọt nước, thoáng chốc như mũi tên phóng đi, mang theo một đường cong xinh đẹp chạy ra ngoài, biến mất trước cửa căn phòng dưới đất, chỉ để lại một tầng bụi đất lơ lửng giữa không trung, hồi lâu mới chậm rãi rơi xuống, cảm khái thật là nhanh thật là nhanh.
Về điều này, Tiểu Ngư ngốc nghếch, vẫn rất có tiềm lực.
Thấu thiếu gia hứng thú mỉm cười, trong đầu, không khỏi xuất hiện kế hoạch cho tương lai....
~o0o~
Tổng bộ nhà Nam Cung.
“Cha!”
Một bé gái khoảng chừng mười hai tuổi mặc một chiếc đầm trắng, diện mạo thanh thuần xinh đẹp chạy từ trên lầu xuống, tay nâng điện thoại di động màu trắng, đưa cho người đàn ông ngồi trước bàn đọc sách, rồi thuận tiện nằm trên đùi ông, giọng nói ngọt ngào: “Cha, là mẹ gọi điện thoại tới.”
“Ừ.” Tuyệt đại thiếu gia sờ sờ đầu con gái, cầm lấy điện thoại. Còn chưa lên tiếng, đã nghe thấy giọng nói của người phụ nữ vang lên từ đầu bên kia: “Đại thiếu gia, cảm giác nói chuyện với con dâu tương lai, còn uy hiếp dọa con bé, như thế nào?”
Tuyệt đại thiếu gia nghe vậy, sắc mặt liền trầm xuống.
Con dâu tương lai?
Tiểu nha đầu khó hiểu kia, là người phụ nữ của con ông?
Về phần phu nhân ông, vị Tống Tiểu Tri này, cũng chỉ là hai ngày trước mình thương lượng làm việc lại với liên minh sát thủ bị từ chối, bây giờ lại dám cố ý chạy đi. Còn cố tình gài bẫy, làm cho ông mất hình tượng trước mặt con dâu tương lai!
Được lắm... càng ngày càng to gan lớn mật rồi!
“Tống Tiểu Tri, em nghĩ làm việc lại với liên minh sát thủ, nhận được nhiệm vụ, liền trọng chấn uy vũ?” Giọng nói đại thiếu gia hết sức dung túng: “Được lắm.”
Tống Tiểu Tri vừa nghe liền biết giọng điệu này của ông có ý nghĩa gì, đổ mồ hôi lạnh khắp người: “Nam Cung Tuyệt, anh muốn làm gì với con gái em...”
“Trong vòng hai tiếng không nhìn thấy em, Tống Tiểu Tri, vậy cả đời này em đừng mong gặp lại anh và Tình Thiên.”
Đại thiếu gia khí phách nói xong, hừ một tiếng cúp điện thoại, ném lên bàn.
Tống Tình Thiên vô tội nháy nháy đôi mắt xinh đẹp, nằm trên chân Tuyệt đại thiếu gia, chớp chớp đôi mắt to: “Ba, tại sao mẹ với ba lại uy hiếp nhau, lại còn tranh cãi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.