Tiểu Ngư lập tức không có tiền đồ đổi lời nói: "Chỉ cần anh tỉnh lại, cái gì tôi cũng đồng ý với anh! Chỉ cần, chỉ cần không phải là chuyện anh cưỡng bách tôi!"
Cô nói xong câu cuối thì tuyệt đối im lặng. Không tin anh có thể quay lại phía trước xem lại nha, không tin nữa thì hỏi thẳng tác giả đấy! Đông đảo độc giả cũng có thể làm chứng cho tôi!
Đáng tiếc... đối diện với Thấu thiếu gia phi nhân loại rất hỏi uy hiếp lại hết sức dọa người, cô không có can đảm phản bác!
Rất tốt, rất thông thái.
Đứng sau lưng anh ta, cô âm thầm nắm chặt nắm đấm tự cổ vũ, bảo vệ lập trường của mình.
Vào thời khắc mấu chốt đột nhiên lại trở nên cơ trí, đây là điểm mạnh của Nhan Tiểu Ngư.
Thấu thiếu gia không lên tiếng, chỉ thần thần bí bí nhìn cô một cái, nhìn đến mức Nhan Tiểu Ngư run cả người.
"Thiếu Đương Gia, toàn bộ đều bị bắt lại----!"
Lúc này, trước cửa căn phòng khác, vang lên một tiếng báo cáo cẩn thận.
Ánh mắt Nam Cung Thấu trầm xuống, trong mắt xẹt qua ánh sáng lạnh, mùi nguy hiểm không lan tỏa, khiến cho không khí toàn bộ tầng hầm chợt hạ xuống mấy chục độ, lạnh như băng.
Đám người áo đen thấy ánh mắt nguy hiểm của Thiếu Đương Gia, rất tự giác cẩn thận đứng nghiêm người, chờ Thiếu Đương Gia hạ lệnh!
Nhan Tiểu Ngư ôm lấy cánh tay, cảm giác này khiến cô không tự chủ nhớ lại giọng nói lạnh lùng của người đàn ông trong điện thoại, trong lòng cũng âm thầm cảm khái---- Trên đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173755/chuong-105-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.