Editor: Ngạn Tịnh
“E.... Ele.... gant?” Nhan Tiểu Ngư gian nan tái diễn, bày tỏ mờ mịt:
“Cái đó đúng... Cái gì?”
“Tiếng Pháp, cũng có thể gọi là, trang nhã.” Thấu thiếu gia nhắc nhở,
đôi tay đút vào túi quần, lành lạnh cười một tiếng: “Thế nào, Nhan tiểu thư vừa
rồi mới tự tay khảo nghiệm lại tự mình đặt tên cho nó, nhanh như vậy đã quên?”
Cả kinh, lúc này mới phát hiện vừa rồi mình lại bị người này đầu độc,
giúp một phần tử xã hội đen thử súng, còn giúp đặt tên đưa ra thị trường, cũng
gián tiếp giúp bọn họ buôn lậu súng, biến thành cá mè một lứa, giờ rất khó để
thoát khỏi liên quan!
“Anh! Ah...” Tiểu Ngư giận sôi máu chỉ tay vào Thấu thiếu gia mà không
nói được lời nào.
Thấu thiếu gia lại bắt được tay nhỏ của Tiểu Ngư, nắm chặt trong tay, dịu
dàng cười một tiếng, tốt bụng nhắc nhở: “Nhan tiểu thư, đọc nhiều sách rồi, làm
bạn gái bản thiếu gia, vẫn là nên có văn hóa một chút thì tốt hơn”
Dứt lời, buông tay cô ra, xoay người nhẹ nhàng cất bước về phía gian
phòng ngầm dưới đất-----
Lúc rời đi, không quên bỏ lại một câu: “Phần thưởng, cây súng này sẽ là
của em, đồng bọn phạm tội của tôi.”
Đầu Nhan Tiểu Ngư, thiếu chút nữa lại hỏng mất.
Cơn ác mộng! Cơn ác mộng! Đến bao giờ cô mới có thể chạy trốn khỏi cơn
ác mộng mang tên Nam Cung Thấu này đây!
- ----------
Hạ Lãng chợt nói không ra tiếng, nhìn chằm chằm gương mặt cô gái trong ảnh,
trên mặt anh cũng trắng bệch, đôi môi bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173737/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.