Tiểu Ngư 囧
Tại sao tay của cô lại đáng thất vọng như vậy? Túm cái gì không túm, tại sao lại túm vào áo sơ mi dễ lưu lại vết mồ hôi kia chứ? (Nhan tiểu thư, cô lại nhầm trọng điểm rồi a!")
"Cưỡng hôn tôi có hương vị như thế nào?" Thấu thiếu gia chợt nhướng mày, lạnh lùng nói: “Hình như cô rất hưởng thụ thì phải."
Nhan Tiểu Ngư như bị tám thiên lôi đánh đầu, chớp mắt liền hóa đá.
Đồng chí Nhan, cô đi lùi rồi, cô thật không tỉnh ngộ chút nào, khí thế cảnh giác được học ở trường lại để đi cường hôn đàn ông... cô phải xin lỗi xã hội, xin lỗi nhân dân, xin lỗi ông nội đã tự tay quàng khăn đỏ cho cô đi...
Cô quay đầu, lập tức định mở cửa xe chạy mất..
Đáng tiếc, xe cao cấp có kết cấu tương đối phức tạp, cô suy nghĩ hồi lâu mới phát hiện Nam Cung thiếu gia đã khóa cửa lại, lúc này đang ung dung nhìn cô không mở được cửa...
"Không định nói gì với tôi sao?"
Giọng nói của Thấu thiếu gia lại vang lên, đáy mắt nguy hiểm như hàng ngàn vạn lưỡi dao sắc bén.
Tiểu Ngư kinh hãi, bởi vì không muốn có quan hệ với người trong xã hội đen, vì vậy sắc mặt trắng bệch nói: “Nam Cung tiên sinh, về chuyện vừa rồi, chúng ta... có thể chọn... tạm thời quên mất hay không, xem như chúng ta chưa từng xảy ra chuyện gì..."
"Bản Thiếu gia trời sinh trí nhớ siêu việt, đã từng gặp thì không quên được." Thấu thiếu gia ngắt lời cô, đưa câu nói tiếp theo của cô vào đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173678/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.