Nam Cung Thấu đạp chân ga chạy như bay---
Tốc độ của Thấu thiếu gia chỉ hơn chứ không kém so với tài lái xe của Tống Tiểu Tri.
Tiểu Ngư ngồi trong xe mặt mày thất sắc, một mực giơ tay ngăn cản: “Đồng chí, tuân thủ quy tắc giao thông đi, tốc độ là bốn mươi... tốc độ là sáu mươi... đèn đỏ kìa... phanh lại nhanh... anh có thể trang bị thật nhiều đai an toàn được không..."
Khi đến trước nhà thì Nhan Tiểu Ngư chỉ còn một phần ba mạng, cô choáng váng ngồi trên ghế, bày tỏ như lên phải xe giặc, hối hận cả đời, vẫn là Enma nhỏ nhà mình chạy bằng điện, an toàn tuyệt đối và đáng tin cậy nhất.
Thấu thiếu gia quay người, ngón tay thon dài cởi dây an toàn giúp cô.
Đến gần mới biết cô gái này đã hoàn toàn bất tỉnh, nằm im, cả người bất động, mắt nhắm hờ, suy yếu hừ hừ.
Khoảng cách gần trong gang tấc như vậy, Thấu thiếu gia bỗng nhiên bất động, đôi mắt bình tĩnh của anh, lẳng lặng chăm chú nhìn ngắm dung mạo của cô.
Đôi mày thanh tú, lông mi dài, da trắng như tuyết.
Ngoại trừ tính cách củi mục không có tiền đồ thì thật ra anh rất thưởng thức tướng mạo của cô, Thấu Thiếu gia nhìn cô mà nhận xét, bất tri bất giác đã dựa vào gần hơn một chút.
Nhan Tiểu Ngư không ý thức được mình đang bị người nào đó quan sát như vi khuẩn, chỉ cảm thấy trước mắt mình, tất cả đều là sao...
Dần dần, sao có nhiệt độ. Lại rất mềm, rất ngọt.
Có mùi hương, có xúc cảm như trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173677/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.