Nhan Duy An nhớ, khi Nhan Tiểu Ngư mười bốn tuổi thì bắt đầu vào Nhan gia, vẫn luôn trò chuyện rất vui vẻ với các ông lão Hồng quân, sau khi hai người các cô thân nhau, thỉnh thoảng Nhan Tiểu Ngư sẽ dùng thân phận chị gái để kéo cô đi khắp nơi.
Nhan tiểu Ngư kéo cô đến đồng ruộng chỉ vào các chú cầm quốc cao lớn, nói to, nhìn này, Duy An đây là người làm ra lương thực cho chúng ta! Thật là mê người!
Nhan Tiểu Ngư dẫn cô chạy đến nhà xưởng, chỉ vào các chú công nhân đang làm việc đổ mồ hôi như mưa, còn có thể nói, nhìn xem, Duy An, đây là những người làm ra đồ sinh hoạt của chúng ta! Thật là đẹp trai!
Nhan Tiểu Ngư dẫn cô chạy đến đầu thôn, chỉ vào các cậu bé cường tráng đang kéo củi, hai mắt mở to, nói với giọng điệu đầy ngưỡng mộ, Duy An, người dân lao động là xinh đẹp nhất! Từ nay về sau, chúng ta phải gả cho người như vậy...
Tuy nói cô lớn lên trong gia đình Hồng quân, nhưng Nhan Duy An cũnghành động bình thường, suy nghĩ bình thường.
Đối diện với tiêu chuẩn kén chồng kinh thế hãi tục của Nhan Tiểu Ngư, cô chỉ có thể đeo kính đen, ngu ngốc mà đứng đó, bắt đầu chất vấn nhân sinh quan, giá trị quan của mình, rồi mỗi ngày đều học tập giỏi, mỗi ngày đều tiến lên phía trước, đi ra khỏi thôn trang rộng lớn này, bắt đầutung hoành ngang dọc...
"Chị, em hỏi cái này, cũng không phải có ý kỳ thị anh ta," Nhan Duy An hoàn hồn, ho nhẹ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173674/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.