Ngồi trên xe, Tô Mạt cứ mãi thấp thỏm không yên. Hạ Tiếu hơi lo lắng hỏi:
- Sao vậy? Cậu căng thẳng à?
Tô Mạt gật đầu:
- Đây là lần đầu tiên tớ đóng kịch, lại còn diễn trước mặt nhiều người như vậy nữa. Tớ sợ lát nữa không làm tốt, sẽ ảnh hưởng đến mọi người.
Hạ Tiếu mỉm cười trấn an:
- Không sao đâu, tớ tin nhất định cậu sẽ làm tốt thôi!
Tô Mạt miễn cưỡng nở nụ cười gật đầu cảm ơn cô, nhưng trông cô ấy có vẻ không bớt lo lắng chút nào. Hạ Tiếu hơi thở dài:
- Tớ mượn tay trái của cậu một chút nhé?
Tô Mạt không hiểu chuyện gì nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa tay trái ra:
- Sao vậy?
Hạ Tiếu tháo chiếc nhẫn trên tay xuống, đeo lên ngón trỏ tay trái của Tô Mạt. Cô bỏ qua biểu cảm kinh ngạc của Tô Mạt, thản nhiên hỏi:
- Cậu đã xem phim Howl's moving castle chưa?
Tô Mạt gật đầu. Hạ Tiếu nói tiếp:
- Ở trong phim, Howl đã đeo chiếc nhẫn vào tay trái của Sophie và bảo rằng nó sẽ dẫn đường cho cô ấy trở về nhà. Nhưng mà việc đeo nhẫn ở ngón trỏ còn có 1 ý nghĩa mà ít ai biết, đó là thể hiện sự tự tin, lòng tự trọng và tự tôn, nhờ vậy mà Sophie mới có thêm can đảm và làm được rất nhiều việc phi thường. Cậu hãy coi chiếc nhẫn này như bùa may mắn và làm thật tốt nhé!
Tô Mạt hơi bối rối:
- Nhưng mà chiếc nhẫn quý giá như vậy...
Hạ Tiếu không chút để ý cắt ngang:
- Không sao, tớ chỉ tùy tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-chi-muon-yen-tinh-lam-phan-dien/1070731/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.