Cuối cùng thì ngày lễ thành lập trường cũng đến.
6h sáng, Hạ Tiếu đã bị Tiểu Nghiên đến tận nhà lôi dậy. Vì để biến cô thành "Romeo đẹp trai nhất", Tiểu Nghiên đã mời hẳn 2 thợ trang điểm tới. Để tiện cho việc hóa trang, sáng sớm Tô Mạt cũng phải tới nhà Hạ Tiếu để tạo hình chung với cô. Hạ Tiếu thắc mắc:
- Tại sao bọn tớ phải dậy sớm như thế chứ? Đến trường hóa trang sau cũng được mà?
- Các cậu là nhân vật chính, tất nhiên không thể tạo hình qua loa được! Nào, nâng tay lên một chút! Trang phục này được thiết kế theo đúng số đo của cậu đấy, thấy thế nào?
Hạ Tiếu mắt nhắm mắt mở che miệng ngáp:
- Ừ đẹp! Tiểu Nghiên của tớ đúng là có mắt thẩm mĩ! Cậu chọn cái gì cũng đẹp hết!
Tiểu Nghiên tức giận đập cô 1 phát:
- Cậu còn không thèm mở mắt ra nhìn!
- Hì hì
Ở phía bên kia, Tô Mạt đang vật lộn với bộ váy rườm rà và chiếc corset bó – lễ phục đặc trưng ở thời kỳ Phục Hưng:
- Nào! Nín thở!
- Aaa đau!
- Cố lên 1 chút, sắp được rồi!
***
Hạ Tiếu cứ mơ mơ màng màng bị lăn qua lăn lại suốt 2h đồng hồ, đến lúc cô đứng trước gương, nhìn hình ảnh chính mình đang phản chiếu trong gương, Hạ Tiếu mới giật mình tỉnh hẳn.
Mái tóc đen dài của cô được buộc gọn bằng một chiếc ruy băng bạc, 2 sợi tóc được thả rủ xuống 2 bên má, khuôn mặt nữ tính quyến rũ của Hạ Tiếu bằng một cách thần kì nào đấy đã trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-chi-muon-yen-tinh-lam-phan-dien/1070730/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.