Mà đối với An Diệc Diệp, thế cục ba chân mà thay đổi đã mang tới ảnh hưởng đối với cô, một trong những ảnh hưởng lớn nhất là ở nhà họ Nguyễn.
Cô vừa mới vào cửa, quản gia đã bảo cô đến phòng khách một chuyến.
Lúc An Diệc Diệp đi vào, bầu không khí trong nhà họ Nguyễn không bình thường lắm.
Vừa đi vào phòng khách, đã nghe thấy tiếng nói chuyện của bà Nguyễn.
Trong ấn tượng của cô, cô chưa từng nghe giọng nói nhẹ nhàng như vậy của bà Nguyễn, mà còn lộ ra vẻ dịu dàng, không mang theo chút hung hăng nào.
"Chờ lát ông có thể thấy con bé rồi, hẳn là ông chưa từng nói chuyện với con bé."
Nghe giọng điệu nhẹ nhàng của bà ta, An Diệc Diệp tò mò đi vào.
Ngay sau đó nhìn thấy bà Nguyễn không ngồi ở vị trí cao nhất như bình thường, mà ngồi ở vị trí bên sườn.
Còn bên cạnh bà ta có một người đàn ông tuổi tác xấp xỉ đang ngồi.
Mái tóc nâu hơi xoăn, đường cong góc mặt cực kỳ mềm mại, trên mặt mang theo nụ cười mỉm, dịu dàng nho nhã.
Nhìn thì là một người có tính cách cực kỳ dịu dàng.
An Diệc Diệp lần đầu tiên thấy người này, trước đây chưa từng gặp ở nhà họ Nguyễn.
Nhưng theo thái độ của bà Nguyễn đối với ông ta, người này có vẻ không tầm thường.
Bà Nguyễn vừa mới nhìn thấy An Diệc Diệp là lộ ra một nụ cười ấm áp.
Trước đây bà ta cũng thường xuyên cười, nhưng lại là nụ cười nhạt xuất phát từ phép lịch sự. Nhưng hôm nay lại khác, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-anh-lam-sao-khong-yeu-em/1002164/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.