Hạ An mơ mơ màng màng mở to mắt, bên cạnh là sắc mặt xanh mét của Cung Lăng, Hạ An trừng to mắt: “Cung Lăng, anh rốt cục đã về.” Nói xong liền muốn tiến tới ôm anh, nhưng mà anh lại né tránh ôm ấp của Hạ An, cậu bổ nhào vào không khí, kinh ngạc nhìn Cung Lăng, vậy mà anh lại dùng ngữ khí đông cứng nói: “Nói chuyện giữa chúng ta.”
Hạ An cắn môi dưới, cậu không muốn nghe che lỗ tai lại, muốn nhắm mắt lại không nhìn tới cái biểu tình xa lạ kia. Cung Lăng nắm lấy bàn tay đang cố che tai của cậu lại, lạnh lùng nói: “Hạ An, cậu cần đối mặt với sự thật, chúng ta... chia tay đi.”
Hạ An khủng hoảng nắm lấy tay anh, “Không, không muốn, em không muốn...” Một tiếng thét chói tai, Hạ An từ trong mộng tỉnh lại, trên trán vẫn ẩm ướt mồ hôi, cậu run rẩy ôm kín ngực mình, an ủi bản thân, đây chẳng qua chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ mà thôi, được rồi, đúng vậy, chỉ là mơ thôi. Không phải sự thật, không phải là sự thật, Cung Lăng sẽ không bỏ cậu, sẽ không...
Ở trên giường an ủi chính mình một lát, Hạ An đứng dậy lấy bàn chải đánh răng, rửa mặt sạch sẽ, quần áo cũng sửa sang lại đàng hoàng, giống như là chuẩn bị tiếp nhận một nghi thức trọng đại. Sau đó cậu đứng trước gương, hít một hơi thật sâu, tuy rằng, nguyện vọng kia rất là tham lam, căn bản cũng không có hi vọng, ông già Noel cũng là không có cách nào a, nhưng Hạ An chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-an/1910130/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.