Dương Du rời đi một tuần, ngày cũng khôi phục lại bình thường, đã không còn Dương Du để cãi nhau, cũng không có ai đột nhiên xông vào phòng lúc mình và Cung Lăng làm loại chuyện xấu hổ kia, lúc đầu Hạ An thật sự có chút không quen.
Lại qua vài ngày, Hạ An có cảm giác Cung Lăng lại bắt đầu bận rộn, nhưng không phải ở nhà, mà là ở bên ngoài, mỗi ngày đều rất khuya mới trở về, có đôi khi bộ dáng còn có chút say say, Hạ An bắt đầu nghi ngờ, hỏi Cung Lăng, mặt anh cũng không chút thay đổi nói: “Anh mệt, ngủ.” Sau đó đắp chăn nằm lên giường. Hạ An mặt nhăn mày nhíu, mấy ngày nay Cung Lăng quá lãnh đạm với cậu, hơn nữa, tổng cộng những gì anh nói với cậu cũng không quá mười lăm câu. Chẳng lẽ đã chán mình rồi? Cho nên mới ra ngoài tìm thú vui, không phải anh ấy muốn chia tay với mình chứ? Có phải anh ấy có niềm vui mới rồi hay không? Có phải hắn yêu người khác hay không? Hạ An khó chịu nhìn bóng lưng ngủ say của Cung Lăng mơ hồ đoán, trong lòng thật không dễ chịu. Cậu gọi điện thoại hỏi Tiêu Nhan, nhưng Tiêu Nhan chỉ cười khẽ nói: “Tiểu An, Lăng chẳng qua là đi ra ngoài xã giao thôi.”
Xã giao, xã giao, xã giao, này hai chữ cứ luôn quanh quẩn trong đầu Hạ An, thật sự sao. Chẳng lẽ mình thật sự không còn lực hấp dẫn với anh nữa, bồi tiếp xã giao, cũng sẽ là người khác, người đó nhất định thích anh, còn anh thì sao? Hạ An không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-an/1910128/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.