Ngày hôm sau, Hạ An nằm ở trên giường nắm di động trong tay, trái tim hỗn loạn cứ bấm đi bấm lại dãy số đã thuộc làu kia, do dự không biết nên gọi hay không. Đối với Hạ An mà nói, đây là một lựa chọn thực gian nan. Hít một hơi thật sâu, lại không cẩn thận ấn nút gọi, chờ Hạ An kịp phản ứng, bên kia đã bắt máy.
“A lô” không biết có phải lâu lắm rồi Hạ An không có nghe được thanh âm của anh hay không, cậu cảm giác rất hoài niệm!
Hạ An không dám nói lời nào, nắm thật chặt di động để gần sát lỗ tai. Bên kia cũng trầm mặc một hồi “Hạ An?”
Anh đã biết, cái này càng làm Hạ An khẩn trương hơn, cuống quít lên tiếng “Vâng “
Sau đó lại là trầm mặc, Hạ An nghe tiếng hít thở bình tĩnh của anh, muốn nói lại thôi.
“Qua đây” Tiếng nói trong suốt làm Hạ An mất phương hướng, mơ mơ màng màng nói: “Được”
Sau đó liền cúp điện thoại. Chờ Hạ An tỉnh táo lại, nhớ tới chuyện vừa rồi liền đập đầu vào chăn bông, làm sao bây giờ, anh muốn mình qua, thật khẩn trương. Chính là cái loại cảm giác may mắn khi được hoàng đế thị tẩm. Cứ như vậy, nghĩ lung tung Hạ An mang theo loại cảm giác may mắn khi được hoàng đế thị tẩm này ngồi lên taxi đến nhà Cung Lăng.
Tới cửa nhà Cung Lăng, Hạ An cố gắng thả lỏng, ở ngoài cửa chuẩn bị hơn hai mươi phút mới mở cửa.
Vào phòng khách, Cung Lăng đang ngồi ở trên ghế sa lon, nghe được có tiếng vang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-an/135118/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.