Hạ An phờ phạc nằm ở trên ghế sa lon, Khúc Uy xuất hiện nói: “Hạ An, tớ tới mượn chai nước tương a~ “
“Tùy tiện” Hạ An vô lực trả lời.
“Tớ nói, Hạ An, gần đây tinh thần cậu không tốt chút nào, cứ làm tổ trong nhà không chịu ra ngoài, cậu không cần đi báo ân sao?” Khúc Uy rốt cục đã phát hiện có cái gì đó không thích hợp.
Hạ An vốn không thèm nghe những gì Khúc Uy nói, nhưng cậu vừa nghe thấy hai chữ báo ân, vừa định nói. Khúc Uy lại mở miệng nói: “Sao cậu lại không đi dã ngoại mùa thu a, tớ nghe nói, Cung Lăng đã đi, vốn là anh ta ở cùng một tổ với cậu, nhưng mà cậu không đi, anh ta ở cùng một chỗ với hoa khôi trường học. Tớ còn nghe nói, hoa khôi trường học vẫn luôn thầm mến Cung Lăng nha ~” cuối cùng còn tà ác nhếch mày “Cũng không biết Cung Lăng có xuống tay không “
Hạ An vừa nghe thì lập tức đứng lên “Cậu cho là ai cũng đen tối tà ác như cậu sao. Cung Lăng mới không phải người như vậy “
“Có lẽ vậy, nhưng vị hoa khôi trường học kia lại vô cùng xinh đẹp. Có là ai đi nữa cũng không chịu được” Khúc Uy vẫn hoành tráng mà nói.
“Dù sao, Cung Lăng không phải người như vậy!”
“Cậu gấp gáp như vậy để làm gì, tớ cũng không có nói cậu.” Hạ An nhất thời nghẹn lời, giải thích “Tớ đây là trần thuật sự thật.” Nhìn thấy bộ dáng Hạ An, lúc nghe được hoa khôi trường học thầm mến Cung Lăng, cảm xúc Hạ An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-an/135117/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.