Nhà của Dương Tuấn Kha, sau khi ăn uống no nê, nói chuyện tâm sự cùng nhau, ông bà Dương đã lên phòng nghỉ ngơi tầm này đã hơn 9h tối.
Tuấn Kha thì ở phòng làm việc xử lý một số công việc tại công ty, nhìn màn hình máy tính một hồi lâu mắt anh có chút mỏi, anh nhíu mày hai mắt nhắt lại mở ra, anh dừng tay không nhìn vào máy tính nữa mà nhìn xung quanh thư giãn đôi mắt. Lúc này Kiều Hạnh vừa mới tắm xong, cô mặc một bộ đồ ngủ pijama ngắn đùi có họa tiếc doremon, chân mang dép bông đi tới trước cửa trên tay còn cầm theo một ly chanh mật ong nóng cô gõ cửa.
Nghe thấy tiếng gõ cửa anh đáp lại : " Vào đi "
Cô mở cửa bước vào, nhìn anh đang dựa người trên ghế mắt nhắm lại nhìn có vẻ đang mệt mỏi, bước chân ngày càng lại gần anh mở mắt nhìn thấy người đến là Kiều Hạnh tự nhiên cái anh tỉnh ngang dựng người ngồi thẳng lại.
Dương Tuấn Kha mỉm cười dang hai tay ra ngụ ý muốn bảo Kiều Hạnh mau lại đây để anh ôm. Cô đặt ly nước trên bàn rồi bước đến bên anh, anh ôm lấy eo cô ngẩn mặt lên nhìn rồi cười cười.
Kiều Hạnh lo lắng đưa tay ôm lấy khuôn mặt có vẻ mệt mỏi của anh rồi nhẹ nhàng nói.
" Tuấn Kha anh mệt mỏi lắm có phải không? "
" Xem mặt anh nó hiện lên hai chữ mệt mỏi kìa, công ty không ổn hay là có chuyện gì nói em biết, dù em có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-sua-mem-tren-dau-tay-cau-nho/2645059/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.