" Đại ca bây giờ tính sao đây, cảnh sát gắt gao đang truy bắt chúng ta "
Trần Danh Đạo vẫn dửng dưng không tỏ ra chút cảm xúc nào, hắn cằm điều thuốc hút một hơi rồi nhả khói ra. Đôi mắt cử động mi tâm run chuyển theo cái nhìn của hắn.
Trong phòng thiếu vắng ánh sáng này hắn ngồi trên ghế gỗ tựa lưng vào thành ghế, chân bắt chéo lên nhau. Bổng nhiên ánh mắt hắn hiện lên một tia sát khí, hắn đem điều thuốc còn một hơi tàn ném xuống chân rồi giẫm nát
" Các cậu sang Xin mà sống đi, tôi sẽ lo liệu hết, yên tâm thằng này sẽ không bỏ rơi mấy cậu đâu. "
" Còn anh thì sao? Anh không đi cùng bọn em à? "
" Không đi, thù chưa báo tôi đi có ích gì! Chuyện của mình tự tôi xử lý, không nhờ mấy cậu nữa "
" Lão Đạo không đi tôi cũng không đi"
Trần Danh Đạo nhìn người đàn ông lạnh lùng nói: " Tôi nói các cậu đi thì phải đi không được cải, tôi là đại ca của các cậu, tôi nói là phải nghe! "
Người đàn ông nhìn nét mặt của hắn cũng không dám nói thêm gì nữa, Trần Danh Đạo trước giờ rất ghét người không nghe lời hắn.
" Cậu đi thông báo cho những ngưởi khác biết đi tôi cần không riêng "
" Vâng, em đi xuống trước nhé Đại ca anh mà cần gì cứ gọi em "
" Ừm đi đi "
Sau khi tên đó rời đi, Trần Danh Đạo đứng dậy đi tới tủ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-sua-mem-tren-dau-tay-cau-nho/2645056/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.