Edit: Cải Trắng
Ra khỏi quán café, Lận Yên và Sa Khinh Vũ chạm mặt Văn Phương ở tầng một bệnh viện.
“Mẹ, mẹ đi luôn à?” Lận Yên hỏi bà.
Văn Phương gật đầu: “Mẹ có chuyện cần xử lý.”
Dứt câu, bà nhìn sang Sa Khinh Vũ, kéo tay vỗ vỗ: “Khinh Vũ, cháu là một đứa bé tốt. Đừng giận dỗi Lận Thần nữa, để dì Phương yên tâm nhé.”
“Dì Phương, cháu…”
Văn Phương cắt ngang lời cô, cười dịu dàng: “Đứa trẻ Lận Thần trầm mặc ít nói, không giỏi thể hiện tình cảm, rất nhiều chuyện thằng bé không tiện nói cho cháu nghe. Cháu hãy thông cảm cho nó nhé, được không?”
Đôi mắt trong veo của Sa Khinh Vũ tối dần, chậm chạp hiểu ra.
Nhìn theo bóng Văn Phương ngồi vào xe thương vụ màu đen, Lận Yên vui vẻ cười đến quên trời quên đất, vỗ vai Sa Khinh Vũ: “Khinh Vũ, cậu là nàng dâu đạt chuẩn được mẹ chồng chấm điểm đó.”
Sa Khinh Vũ liếc mắt nhìn móng vuốt “chó” đặt trên vai mình, con ngươi lạnh băng.
Lận Yên ngượng ngùng cười, rút tay về.
Trở về phòng bệnh, ngoài cửa vẫn là hai người đàn ông mặc âu phục đen mặt mày vô cảm đứng gác, thấy Sa Khinh Vũ thì hơi gật đầu. Cô xấu hổ đáp lại, sau đó đi vào bên trong. Lận Thần nằm trong phòng bệnh đang nói chuyện điện thoại, thấy cô lập tức hạ thấp tông giọng xuống, nói bâng quơ vài câu rồi cúp máy.
Cô đặt bánh ngọt lên mặt bàn: “Đây là bánh Tiểu Yên giới thiệu, bánh gato rắc vụn socola. Em ăn thấy ngon nên mang về cho anh một phần.”
“Ngọt lắm.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-rang/1736642/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.