Edit: Cải Trắng
Từ nhỏ, tính tình Sa Khinh Vũ đã rất “dẻo dai”.(1)
(1)Cụm từ “dẻo dai” ở đây có ẩn ý chỉ việc áp lực Sa Khinh Vũ nhận được như nào thì cô ấy phải phóng thích ra bằng hết. Nó giống như kiểu khi bạn tác động lực lên dây cung, kéo cung thì khi thả ra nó sẽ sinh lực phản, sự dẻo dai của sợi dây kéo sẽ đưa nó về hình thù ban đầu.
Hôm sau, vừa bắt đầu ngày mới, cô đã ra cửa tìm Lận Yên xả stress.
Sáng ra, Lận Yên ngơ ngác bị Sa Khinh Vũ đánh thức, tâm trạng rất buồn phiền, nhưng không chịu nổi việc cô cứ đánh trái xoa phải. Đến cả Mục Hoằng Dịch vẫn mơ màng buồn ngủ trên giường cũng phải tới xem cô làm sao.
Sa Khinh Vũ rót thẳng nửa cốc trà La Hán vào bụng. Lận Yên lên tiếng nhắc nhở: “Kiềm chế chút nào. Sáng sớm chưa ăn gì đã uống trà lạnh, đến lúc đau bụng đừng gọi Hoằng Dịch.”
Sa Khinh Vũ đặt mạnh cốc trà xuống mặt bàn, lạnh lùng liếc Lận Yên một cái: “Đau bụng càng tốt. Tốt nhất là đau chết tớ đi!”
Lận Yên: “…”
“Bà cô của tôi ơi, là ai đã chọc giận cậu?” Cuối cùng, Lận Yên nhịn không được mở miệng hỏi.
Sa Khinh Vũ bực bội nhưng chỉ rầu rĩ lắc đầu, uống nốt nửa cốc trà La Hán còn lại.
Lận Yên càng quan sát càng thấy không ổn, một suy nghĩ bỗng nảy ra: “Có phải anh trai tớ bắt nạt cậu không?”
Lúc bật thốt ra hai từ “bắt nạt”, Lận Yên liếc sang, giọng điệu mập mờ, ánh mắt thô bỉ.
Sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-rang/1736635/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.