Bánh quy Amoxicillin.
— Viên Amoxicillin thứ ba mươi chín: "Đây là một nửa tương lai của tôi."
;;;
Đỗ xe bên ngoài toà thương mại Vinh An khoảng mười phút, Phó Tam Sinh lấy điện thoại bấm số Quan Cạnh.
Trong vài giây trước khi cuộc gọi được kết nối, một loạt suy nghĩ loé lên trong đầu Phó Tam Sinh, chẳng hạn anh có nên vờ như không biết gì, nói với Quan Cạnh mình sẽ đến trường sớm, xem cậu có ngạc nhiên hay bối rối không; hoặc như nói dối, bảo rằng cửa hàng bận rộn không thể ngơi tay, cuộc hẹn hôm nay huỷ bỏ, xem cậu có lo lắng, thất vọng hay nài nì anh thay đổi chủ ý không...
"Alo, Anh Tam." Quan Cạnh nói. "Anh chờ chút ạ, để em tìm chỗ nào yên tĩnh hơn."
Chẳng biết cậu trốn vào góc nào mà tiếng ồn rõ ràng đã không còn nữa. "Anh Tam nghe rõ chưa? Em đang ở Vinh An Mall, chỗ nào cũng đông. Ồn quá đáng."
Phó Tam Sinh im lặng thoáng chốc. Rồi một cách thản nhiên, anh hỏi cậu: "Em làm gì ở đó?"
"Em cũng đâu muốn đi, nhưng Đường Gia Di... À, cô bạn hồi tiểu học, lần trước đi Nông Trại chung với mình. Anh còn nhớ không?" Quan Cạnh bảo. "Nhân dịp Giáng Sinh, cậu ấy muốn mua quà tỏ tình với crush, kêu em tới đây tư vấn. Chán thật, em chẳng biết tặng gì mới ổn."
"Nhưng em có mua quà tặng anh." Quan Cạnh cười khẽ. "Lát nữa gặp em đưa nhé, trông hợp với anh lắm."
Phó Tam Sinh đột nhiên thấy buồn cười, vì những suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-quy-amoxicillin/2658349/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.