Bánh quy Amoxicillin.
— Viên Amoxicillin thứ bốn mươi ba: "Ngày mới tốt lành, bé Quan."
;;;
Từ 28 Tết đến nay, tuyết đã rơi không ngừng, nhiệt độ thấp nhất cũng xuống đến âm mười độ. Phó Tam Sinh hễ nghĩ đến việc muốn ra ngoài thì phải khoác ba lớp áo, đánh rúc mình trong khách sạn cày ba tập phim, hai cuốn tiểu thuyết và trọn bốn phần thám tử Sherlock.
30 Tết, Phó Tam Sinh ngủ đến hơn chín giờ, nếu không phải vì điện thoại liên tục kêu "đinh đoong", có lẽ anh đã ngủ một giấc đến tận trưa.
Phó Tam Sinh nhấp mở WeChat, nheo mắt đọc tin nhắn của Quan Cạnh.
[Quan Cạnh]: Anh Tam, 30 Tết vui vẻ!
[Quan Cạnh]: Cung hỉ phát tài.jpg
[Quan Cạnh]: Đại cát đại lợi.jpg
[Quan Cạnh]: Bắn nghìn trái tim.jpg
[Quan Cạnh]: Hôm nay rốt cục tuyết thôi rơi, em đang dẫn cháu trai ra ngoài đi dạo.
[Quan Cạnh]: Vừa rồi em có xem dự báo thời tiết bên anh. 28 độ cơ, ghen tỵ thật.
[Quan Cạnh]: Ở đây mặc dù trời có nắng nhưng vẫn khá lạnh, ban ngày hẳn dưới 0 độ.
Phó Tam Sinh ngồi dậy tựa vào đầu giường, toan trả lời "Trời lạnh nhớ mặc thêm vào" thì màn hình bỗng hiện lên tin nhắn mới.
[Quan Cạnh]: /ảnh/
Trong ảnh là khoảnh đất nhỏ được phủ đầy tuyết, trên tuyết có một hình trái tim làm bằng những viên kẹo màu đỏ; bên trong là dòng chữ xiêu vẹo: Anh Tam v Bé Quan.
[Quan Cạnh]: Em muốn viết "Anh Tam và Bé Quan" nhưng không đủ chỗ, đành viết thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-quy-amoxicillin/2658342/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.