Bỗng Thu Trâm ngồi dậy, nhưng hơi khó khăn, thấy vậy Ân nói: "Chị đang mệt, đừng ngồi dậy, muốn gì em làm giúp cho.""À thôi, chị muốn đi WC." Chị nhẹ nhàng đáp.
Nhìn chị bước xuống giường có vẻ khó khăn, chân loạng choạng như muốn ngã. Ân vội vàng lao đến đỡ lấy chị: "Thôi để em dìu chị một đoạn."
Dìu chị đến trước cửa nhà WC, chị bước vô rồi đóng cửa lại, anh đứng bên ngoài đợi để dìu chị lại giường. Đứng bên ngoài Ân có thể nghe thấy tiếng nước tiểu của chị xè xè từ lỗ niệu đạo bắn ra, côn thịt bắt đầu ngỏng lên, anh ước gì mình là chiếc bồn cầu để được chị đái vào. Đứng bên ngoài mà hình dung đủ thứ, lỗ thịt âm đạo của chị thì anh cũng đã thấy rồi, nó có vẻ khít nên khi đái áp lực nước xối ra tạo nên tiếng động mạnh. Đang mông lung đủ điều thì chị bước ra, thấy anh vẫn đứng trước cửa chị có vẻ hơi giật mình và thoáng đỏ mặt. Anh thì cứ thản nhiên, nghĩ trong đầu: “Âm hộ chị em cũng thấy rồi, có chi mà ngại cái tiếng nước đái xè xè ấy chứ."
Ân cất lời: "Để em dìu chị vào."
"Ừ, cảm ơn em." Chị nói và tránh ánh mắt của anh.
Đưa tay chị quàng qua vai mình, tay phải Ân ôm lấy vòng eo của chị, da thịt chị cứ mềm mại sao sao ấy, đụng vào thích thật. Vì tiếng nước đái chảy ra từ lỗ niệu đạo của chị cộng thêm sự đụng chạm da thịt khiến côn thịt nó đội ngược lên quần một cục. Thấy mọe rồi, đang dìu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-ngot-minh-anh-huong/379342/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.