Sáng thứ hai thật khoan khoái dễ chịu, Thiên Ân mua ly cà phê leo lên nóc công trình ngồi, rít vài hơi thuốc trong lòng thật dễ chịu, làn khói mỏng ảo diệu hòa cùng với không gian rồi tan biến trong làn sương buổi sớm. Mặc cho tiếng máy móc, tiếng công nhân í ới, Ân vẫn bình thản thưởng thức cảm giác dễ chịu này, với anh bây giờ mọi thứ thật nhẹ nhàng, yên tĩnh. Đây là ngày đầu tiên từ khi quen chị Trâm mà không bị hình ảnh của chị ám ảnh, có lẽ vì nhờ Thu Phương, hình ảnh của nàng giúp anh lấn át, chế ngự bớt hình ảnh của chị. Anh nhớ nàng, người yêu đầu đời của anh!
Nhưng mà cái số Ân nó khổ lắm, có cái nào dễ chịu nhanh đâu. Đang tận hưởng ly cà phê thơm ngon cùng làn khói ảo diệu thì thấy chị Trâm chạy xe vô trường. Haiz, từ từ xuất hiện cũng được mà, nhìn thấy chị thì anh như bị thôi miên bởi cặp mông nảy nở đang ở độ chín muồi nhất ấy.
Thở dài một cái, nhìn theo bóng chị mà bế tắc, làm sao anh có thể chinh phục được người phụ nữ có chồng ấy, làm sao anh có thể mê hoặc được tấm thân đoan chính thùy mị ấy. Một câu hỏi lớn vào nhân thế, ôi. Quyết không để chị phân tán tư tưởng, quyết không để cặp mông của chị làm rối loạn dương khí, điều này không có lợi cho nội tâm của anh. Thôi thì nhảy xuống làm việc cho vui vậy. Nghĩ là làm, cầm bản vẽ đi kiểm tra, dạo vài vòng xem thợ thầy làm. Công việc giúp anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-ngot-minh-anh-huong/379341/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.