Ôn tuyền có cả phòngđơn và phòng tập thể. Lâm Tịch hơi khiết phích nên chọn một phòng đơn,Mạc Tuấn Nghị không còn cách nào khác, chỉ có thể đồng ý.
Mạc Tuấn Nghị mặc áo tắm ngồi ngồi ở rìa bể, khoắng chân nghịch nước.
Lâm Tịch nhìn bàn chân trắng nõn của Mạc Tuấn Nghị, nhịn không được trêuchọc, “Em đây là muốn anh dùng nước rửa chân của em ngâm mình tắm rửasao?”
Mạc Tuấn Nghị khóe miệng rúm ró, lùi chân ngồi ở bên rìa.
“Xuống dưới ngâm chút đi!” Lâm Tịch vươn tay túm lấy chân hắn, xúc cảm không tồi.
Lông chân Mạc Tuấn Nghị rất thưa thớt, hơn nữa còn nhạt màu, đôi chân thẳngtắp, hắn nghiêng người né tránh tay Lâm Tịch, lắc đầu nói, “Không ngâm.”
Lâm Tịch chớp mắt mấy cái, “Không ngâm thì em theo anh tới làmgì!” Lâm Tịch quấn khăn tắm quanh hông, chống bên cạnh bể đi lên ngồibên người Mạc Tuấn Nghị, nghiêng đầu nhìn hắn, “Vì trốn Tư Không DựcDương?”
Mạc Tuấn Nghị cười khổ, chân đá đá nước, “Mình anh ngâm đi.” Nói xong còn nâng tay dụi mắt, hắn thấy mắt hơi khó chịu.
Lâm Tịch thấy động tác của hắn, hỏi, “Sao vậy?”
Mạc Tuấn Nghị lắc đầu, “Không biết, hình như có cái gì bay vào mắt.” Nói xong lại dụi dụi.
Lâm Tịch tiến lại gần, nâng đầu Mạc Tuấn Nghị lên, kéo tay hắn xuống, cònmình thì dùng hai tay đỡ mặt hắn, nói, “Em mở to mắt ra, để anh nhìnxem.”
Mạc Tuấn Nghị hơi nâng mặt, Lâm Tịch một tay đỡ gáy hắn, một tay vạch mí mắt hắn…
Kết quả, khi Tư Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911865/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.