Sáng hôm sau, Ô Thuần Nhã sau nửa tháng lại một lần nữa nằm bẹp giường.
Uể oải nằm bò trên giường, cậu bĩu môi nhìn nam nhân, “Quá đáng.”
Tư Không Viêm Nghiêu ngồi bên giường nhẹ nhàng xoa bóp thắt lưng cho cậu, “Bảo bối, là anh lỗ mãng.”
Tư Không Viêm Nghiêu thấy cậu bĩu môi nằm sấp không nói lời nào, cũng thấy rất đau lòng. Anh đúng là đang ở độ tuổi dục vọng cực mạnh, một phátbắt anh cấm dục nửa tháng, một khi giải phóng, nhất định như mãnh hổ vào chuồng cừu non, thế nào cũng phải ăn no nê mới có thể rời đi. Nhưng vìkích động mà anh đã lỡ quên, bảo bối của anh không chịu nổi loại hoan ái như thế này.
“Ở nhà cùng em.” Cúi đầu hôn lên trán cậu, Tư Không Viêm Nghiêu nhẹ giọng nói.
Ô Thuần Nhã lắc đầu, “Không phải anh bảo hôm nay Tôn Húc đến gặp anh à,em không sao, ngủ một lúc nữa là ổn rồi, chỉ hơi mệt thôi.” Thả lỏng nằm sấp để anh mát xa phần eo, cậu cười nói.
Tư Không Viêm Nghiêuhỏi, “Thực quan tâm đến Mạc Tuấn Nghị?” Bình thường bảo bối vốn khôngthích xen vào chuyện của người khác, nhưng ở chuyện của Mạc Tuấn Nghị và anh anh, dường như có chút quá tốt bụng để tâm rồi.
Ô Thuần Nhã khẽ gật, nghĩ nghĩ rồi mở miệng nói, “Cậu ấy trước kia đối với em tốtlắm, giúp em không ít, cho nên em hi vọng cậu ấy cũng có thể hạnh phúc.” Giương mắt nhìn nam nhân, cậu hé miệng.
Tư Không Viêm Nghiêunhéo chóp mũi cậu, gật đầu nói, “Anh anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911863/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.