Ô Thuần Nhã nửa tựa nửa ngồi trên giường, vừa xoa bụng vừa khe khẽ thở dài.
Hai ngày gần đây cậu cảm thấy bánh bao nhỏ trong bụng cực kì nghịch ngợm, mỗi ngày chỉ cần cậu ngủ đến mười giờ, nhất địch nhóc sẽ ở trong bụng quyền cước đấm đá gây sức ép, mười phần tư thế không giày xéo cậu đến khi cậu tỉnh dậy quyết không bỏ cuộc.
“Có phải đến Tết nên con cũng thấy vui không?” Cúi đầu nhìn phần bụng nổi lên thật lớn của mình, Ô Thuần Nhã thần sắc ôn nhu nhẹ giọng nỉ non.
Bánh bao nhỏ trong bụng dường như có cảm giác, khẽ đạp cậu một cái.
Ô Thuần Nhã bật cười, ngẩng đầu nhìn nam nhân đang thay quần áo, khó hiểu hỏi, “Bên ngoài lạnh lắm sao?” Vừa rồi đi ra ngoài anh còn mặc một chiếc áo đơn mỏng manh, giờ lại đi tìm áo khoác trong tủ áo.
Tư Không Viêm Nghiêu lắc đầu, “Dán câu đối.” Trong giọng nói ẩn ẩn bất đắc dĩ.
Ô Thuần Nhã nhướn mày, nhớ ra hôm qua lúc cơm tối Bánh Bao đòi sáng dậy dán câu đối, cười nhìn nam nhân, xuống giường đi giầy.
“Em đi với anh.” Đi hít thở không khí trong lành cũng không tồi.
Tư Không Viêm Nghiêu hơi nhíu mày, tuy rất muốn cự tuyệt, nhưng bảo bối đang vẻ mặt chờ mong nhìn anh, anh thật sự không đành lòng nói lời từ chối.
“Phải mặc nhiều một chút.” Vươn tay cầm chiếc áo khoác siêu dày, anh xoay người nhìn Ô Thuần Nhã.
Ô Thuần Nhã ngoan ngoãn lại gần nam nhân, để nam nhân khoác áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911805/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.