Nhìn số thịt băm, hành tây thái nhỏ và tôm bóc vỏ trước mặt, Ô Thuần Nhã đỡ trán, hỏi Tào quản gia bên cạnh, “Chuyện gì đây?”
Tào quản gia cười nói, “Tiểu tiểu thiếu gia và Nhị thiếu gia đều mong ngài có thể tự tay nêm nếm gia vị, cho nên đầu bếp liền bưng những nguyên liệu cần thiết tới.”
Thở dài, Ô Thuần Nhã ngồi dậy nói, “Đem xuống dưới lầu đi, Viêm Nghiêu không thích trong phòng có mùi lạ.” Cậu chỉ mới lên lầu ngủ trưa một chốc, mở mắt ra đã thấy mấy chậu trước mặt.
Tào quản gia gật đầu, hắn cũng hiểu được tuy sau khi trộn chung với nhau thành nhân thì ăn rất ngon, nhưng vừa tỉnh ngủ đã thấy một đống thịt lợn băm bày ngay trước mặt…quả thật cũng buồn bực ghê.
Vào phòng bếp dưới lầu chuẩn bị tốt nhân bánh xong Ô Thuần Nhã vào phòng khách tìm Tư Không Viêm Nghiêu, nam nhân đang ôm Bánh Bao ngồi xem TV, thấy cậu đến thì hỏi, “Dậy rồi?” Vừa rồi hai cha con xem rất chăm chú, không để ý thấy Ô Thuần Nhã từ trên lầu xuống.
“Ừ, em mới làm xong nhân để buổi tối gói sủi cảo rồi, ba đâu?” Ngày đó Tư Không Viêm Nghiêu cầu hôn xong, ông cụ sống chết đòi Ô Thuần Nhã chỉnh lại gọi mình là ba, còn đưa cho cậu một bao lì xì siêu dày coi như phí sửa miệng.
“Ông nội và ông quản gia đi ra ngoài tản bộ rồi ạ, nói buổi tối muốn ăn thêm nhiều sủi cảo hơn một chút.” Bánh Bao ngửa đầu nhìn Ô Thuần Nhã, mắt to cười cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911803/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.