Sự cố hiểu lầm vừa rồi qua đi giống như chặt đứt sợi dây căng thẳng, mối quan hệ tốt đẹp không chân thật rốt cuộc cũng tươi sáng lên.
Lâm Tri Dạng không có tâm tư tiếp tục đi dạo, gió đêm tháng mười lớn dần, thổi cô run bần bật, Úc Triệt rõ ràng mặc ít hơn, nhưng lại muốn ở dưới lầu đi thêm vài vòng mãi không chịu lên.
Ánh đèn đường trắng xóa lạnh lẽo chiếu trên con đường xi măng, dưới ánh đèn đường có hai bóng người đang sóng vai nhau tản bộ, cách đó không xa có tiếng trẻ con nô đùa huyên náo, khiến cho ánh trăng mờ yên tĩnh nhoáng qua.
Sau khi lên lầu làm chuyện gì không cần nói cũng biết, nhưng Úc Triệt không có tâm tư nói chuyện với Lâm Tri Dạng, lòng rối thành một đoàn, còn có thể làm gì khác nữa đâu.
Thẳng đến khi Lâm Tri Dạng hắt hơi hai ba cái, xoa xoa mũi, ủy khuất mà nói "Em hơi lạnh", nàng mới nguyện ý lên lầu.
Thời điểm ở trong thang máy tháo mũ cùng khẩu trang xuống, Úc Triệt mới phát hiện --- hóa ra người nào đó vẫn luôn nhịn cười.
Cho nên, vừa rồi mấy cái hắt hơi kia là bởi vì lạnh hay là vì nghẹn cười....rất buồn cười sao?
Nàng lạnh căm căm liếc nhìn Lâm Tri Dạng, đối phương sau một giây liền trở nên nghiêm túc như màn đổi mặt của kịch hát Tứ Xuyên, ngẩng cao đầu bước ra thang máy, cắm chìa khóa mở cửa.
Đang chuẩn bị rút chìa khóa ra, Úc Triệt từ bên cạnh mở cửa đi vào trước, tay vừa chạm đến công tắc đèn, ngay sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-xuyen-tiem-noan/279216/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.