Thức dậy vào buổi sáng ngày hôm sau, ánh nắng từ phía đông nam len lỏi qua những khe hở của rèm cửa, chiếu một chùm tia nắng vào nhà. Lọt vào tầm mắt đều là một tông màu xám trắng của đồ nội thất, tối giản lạnh lùng, khiến lòng người yên tĩnh.
Trong không gian quen thuộc, những cảm xúc quen thuộc ùa về, bất kể là tỉnh dậy sau cơn say, hay là vô cùng tỉnh táo mà thức dậy, đều như không có gì khác biệt, thứ nàng phải đối mặt vẫn là một căn phòng cô tịnh.
Không có bất kỳ mong đợi nào, bắt đầu một ngày theo những thứ đã sắp xếp trong lịch trình, hoàn thành từng cái một. Cứ ngày qua ngày.
Theo những cảm xúc tiêu cực đã tập thành quen, nàng co chân chuẩn bị xuống giường, lập tức cảm giác khó chịu trong người truyền đến.
Trận khó chịu này giống như mỗi lần tỉnh dậy sau cơn say rượu, khiến nàng phải nhíu mày, đồng thời trong lòng đột nhiên cảm thấy quen thuộc.
Lần này cảm giác quen thuộc mạnh mẽ hơn trước, không phải là do tự ngược đãi bản thân, mà là thuốc chữa tâm bệnh, có người đã đến chữa trị cho nàng.
Lâm Tri Dạng đã trở về rồi.
Sau này, nàng mục tiêu để hướng tới, cũng có người để chờ mong.
Chiếu lại dòng thời gian hôm qua, ôm nhau trò chuyện thâu đêm, cùng nhau mây mừa hứa hẹn cả đời...Nàng quay sang nhìn bên cạnh.
Cơn buồn ngủ tiêu tan.
Lâm Tri Dạng không có ở đây.
Sau những phút thẳng thắn bày tỏ với nhau tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-xuyen-tiem-noan/1867554/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.