Cách một khung cửa sổ, cảnh sông hòa cùng ánh đèn đường tạo thành một bức tranh tĩnh mịch.
Cảm nhận được sự nhớ nhung ỷ lại của người phía sau, cái ôm mềm mại ấm áp làm cho Lâm Tri Dạng giống như đạp lên bông, tâm như được cuốn theo gió trôi theo mây.
Nếu nói lúc trước còn tồn tại sự do dự khó nói, kể từ sau khi nhìn thấy gia trưởng của Úc Triệt, dù có xấu hổ và khẩn trương vô cùng, nhưng trong lòng cô dường như đã đưa ra được quyết định.
Úc Triệt đã dũng cảm mà đi một bước lớn, nàng không đem đoạn tình cảm này trở về lúc trước, để quan hệ này lại lần nữa không thấy được ánh sáng, như vậy là đủ rồi.
"Úc lão sư, gần đây chị hỏi nhiều câu hỏi nhỉ."
Trong giao tiếp đặt câu hỏi không phải là rất bình thường sao, Úc Triệt ngẩng đầu lên, nghi hoặc hỏi: "Lúc trước chị không có sao?"
Trên lưng nhẹ đi một chút, làm như nghĩ đến cái gì đó, Lâm Tri Dạng cười thành tiếng, "Trước kia đều là câu cầu khiến thôi."
Sông băng nói cái gì thì chính là cái đó.
"Lâm Tri Dạng." Úc Triệt vòng tay ôm thắt lưng, ghé sát vào tai người phụ nữ đang trêu chọc nàng, thấy cô vui vẻ, rầu rĩ nói: "Em lại nói sang chuyện khác rồi."
Vừa nói, vòng tay ôm eo cô càng siết chặt hơn.
Lâm Tri Dạng là người tự do tự tại, liệu cô có phải đã quen với cuộc sống không có nàng rồi hay không, cảm thấy trân trọng những lợi ích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-xuyen-tiem-noan/1867553/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.