Trong khu rừng trúc xanh ngát xen lẫn màu hồng của những cành đàoxinh đẹp, cánh hoa đào hồng hồng nhẹ nhàng bay bay, theo cơn gió uốnthành một vòng cung xinh đẹp len lỏi qua khung cửa sổ, hương thơm nganngát tỏa ra ngọt ngào giống như đang vuốt ve giấc ngủ của người con gáixinh đẹp vẫn còn hôn mê bất tỉnh kia.
Hàng mi cong vút của nàngkhẽ rung động, trên khuôn mặt mỹ lệ động lòng người mơ hồ vương vấn sựbi thương. Tâm trí của nàng dường như vẫn bị giam hãm trong giấc mộngthật dài, một giấc mộng chỉ có màu đen bao phủ không có lối thoát.
” Băng Nhi, nàng đừng chết.”
Ngón tay trắng nhợt của nàng động nhẹ, trên làn mi mắt lắng đọng một giọtsương lấp lánh, cô đọng rồi rơi xuống khóe mắt nàng, lăn dài trên gò má, điểm một vết tròn vạnh trên mặt vải lụa của chiếc gối mềm mại. Đôi mắtđen ngọc của nàng từ từ mở ra, tiếp nhận thứ ánh sáng dịu dàng dần thuvào ánh mắt. Khung cảnh trong mắt nàng mang theo một màn sương mờ mỏngmanh, nàng yên lặng ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài qua ô cửa sổ nho nhỏbên cạnh, từng cành trúc xanh ngát nhẹ nhàng đung đưa trong gió, mangtheo mùi hương ngan ngát tràn đầy thanh khiết.
– Nha đầu ngươi cuối cùng cũng chịu tỉnh rồi à?
Hàn Băng Băng nghiêng đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh, một lão bà mặc bộ y phục màu nâu sẫm bước chân vào phòng.
Người này đã cứu mạng nàng sao?
– Cám ơn bà đã cứu mạng. – Trong cơn suy yếu, nàng lấy sức lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-tuyet-hoa/2223032/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.