– Hai nha đầu các ngươi la cà ở đâu mà bây giờ mới quay về hả? Cònmang về một thứ vô dụng gì nữa kia? – Âu bà bà tức giận gắt lên, cái gậy đào liên tục gõ cộp cộp xuống sàn nhà được lót bằng gỗ.
– Bà Bà! – Hàn Băng Băng ôm lấy cái tổ rơm trong tay, trấn an con chim non lúc này đang bị tiếng nói của Âu bà bà dọa cho runlên bần bật, cái đầu nhỏ cúithấp rúc càng thêm sâu dưới đáy tổ – Bà bà làm nó sợ rồi.
– Thế thì thế nào?
Nha đầu này còn dám bắt bẻ lão? Cái con chim kia sợ lão thì làm sao? Lãophải nhỏ tiếng lại chắc? Còn nữa, hai con nha đầu không biết sống chếtnày, một ngày không đem phiền phức đến cho lão là không yên phải không?
– Hai ngươi còn chưa hiểu rõ tình hình, đi xa như vậy, còn muốn đi đâu nữa hả?
Lần trước đi lạc sâu vào trong ma trận còn chưa có sợ?
Hàn Băng Băng không dám cãi cúi đầu im lặng.
Đào Hoa Cốc xung quanh được bao bọc bởi vách đá cheo leo, khắp nơi trongcốc đều được bày ma trận cùng mê cung vô cùng tinh diệu. Giống như mộttòa thành khép kín, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Nếu bản thân không am hiểu hay quen thuộc, tuyệt đối không thể thoát ra được.
Hàn BăngBăng giữ lấy cái tổ rơm trên tay, nhún nhường nói– Chúng cháu chỉ đến hồ nước đi dạo một chút, sẵn tiện hái chút hoa quả.
Nơi đó chính làmột trong số ít những nơi có thể thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-tuyet-hoa/2223031/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.