Cảm nhận vậy mà là địa giai pháp bảo, chủ yếu ẩn dấu cảnh giới, đây là pháp bảo gì nàng không hề rõ.
Mà nhìn tiểu hoa phản ứng run rẩy người, hỏi nàng cũng vô dụng. Thiên Thanh Mạn Chi thở dài: "Đứng lên đi." Tiểu Hoa run rẩy.
"Tiểu thư người nói thật sao?"
Thiên Thanh Mạn Chi bình tĩnh: "Nếu như ngươi có ác ý, đã giết Vân Phàm hắn từ lâu, còn muốn lâu như vậy sao?"
"Nói đi pháp bảo này ngươi lấy từ đâu?" Tiểu Hoa lắc đầu: "Đây là nô tỳ phụ thân trước khi mất giao lại cho ta, ta luôn mang theo người, đeo bên áo yếm."
"Cho nên cho nên cảnh giới mới không bị phát hiện, ta cũng không biết đến cho đến khi phụ thân mất mới nói, lúc đầu là cài trên tóc ta."
"Cuối cùng vẫn lạc, phụ thân giao cho cùng nói cho công dụng." Tiểu Hoa run rẩy nói, Thiên Thanh Mạn Chi nhìn run rẩy thiếu nữ.
Tóc tím, vẻ mặt không có ưu nhìn bình thường nữ tử. Không hề giao động: "Được rồi, từ giờ ngươi chính thức là ta đồ đệ, không cần theo Vân Phàm hầu hạ!"
Tiểu Hoa ánh mắt kinh ngạc: "Tiểu thư, không thể như vậy, như vậy quá mất mặt." Thiên Thanh Mạn Chi lườm nàng: "Ngươi chính xác là một thiên kiêu."
"Mỗi tội, không có tài nguyên tu luyện, niên linh cũng tầm bốn mươi mấy, nếu như có tài nguyên chắc hẳn bây giờ là Hóa Thần cảnh giới."
"Ta bồi dưỡng ngươi." Tiểu thư đã nói cho vậy Tiểu Hoa đành gật đầu, nàng không có từ chối.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2555210/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.