Là màu vàng quang minh nguyên tố. Vân Phàm ánh mắt đảo qua bản thân trong gương, là một vẻ mặt tốt tuấn nam tử, ngũ quan đều thành màu xanh băng.
Khoan đã, như vậy ta sẽ giống như nàng đều trở thành ngũ quan màu xanh băng? Vân Phàm nghi ngờ, nhưng hắn đôi mắt băng tinh nhìn vào gương căn bản không thể thay đổi vào đâu.
Chính xác hắn bây giờ là tốt tuấn nam tử bước ra đường, cũng làm nữ nhân say mê. Đáng tiếc hắn đã có Mộng Liễu, Tô Hạo thấy là Mạn Chi.
Nàng có thể tạo ra gương, nhanh chóng chạy đến, xem bản thân ngoại hình, Tô Hạo đầu vừa chen vào nhìn trong gương thân ảnh tê.
"Lam Y màu tóc của ta?" Tô Hạo hai tay ôm chặt đầu, nhìn trong gương. Tóc màu nâu, lông mày màu đen, đôi mắt giống như là một khối đất.
Tô Hạo tê dại, tuy vẻ mặt ưu nhìn hơn một điểm. Nhưng tóc lam y đẹp đẽ nhất của ta ở đâu? Lão thiên a, ta không muốn như vậy cảnh tượng đau buồn, ngươi có thể để ta ưu nhìn một điểm.
Ta thấy rất đa tạ ngươi, nhưng thay đổi ta tóc. Tô Hạo tê quỳ rụp xuống đất, không thể tin nổi.
Mà Vân Phàm hắn không quan hệ, bản thân cảnh giới tăng cao, có thể đủ chiến đấu, không đến lúc chết là được.
Thiên Thanh Mạn Chi nhìn hai người: "Các ngươi đừng vui mừng, nói chi bây giờ Vân Phàm ca ca ngươi kẻ thù Lăng Thanh nàng bước tới Hóa Thần cảnh đâu."
Vân Phàm gật đầu, bản thân quá kém cỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2555208/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.