Lại là có thể lẫn nhau săn giết, cái này là do yêu tộc sẵn có, săn giết thuộc người đã cấp lệnh bài, bắt buộc phải nộp phạt, cũng như chịu tội.
Hài tử yêu tộc mới sinh ra, Vân Thiên Quốc có thể hỗ trợ giảng dạy, nhân tộc yêu tộc trí tuệ.
Bala bala.
Bây giờ cũng trời tối, làm một ngày bận bịa, Vân Thiên Quốc người đến càng là kinh ngạc, tướng lính mang thai còn là dán dán với nha hoàn.
Đối phương có chút dị nghị, nhưng nghe tới Tiểu Hoa khả năng cực mạnh trị liệu hồi sống người chết, lại thành sùng bái, đời tiếp theo Thiên Sứ.
Sợ rằng sinh ra hài tử, một tay cầm kiếm, tay còn lại phụ trợ, bá đạo như vậy. Ngươi giám dị nghị?
Không giám, nàng sinh ra hài tử lại một đời tiếp theo Thiên kiêu, mà đối phương còn đồng ý mang thiên gia tên, nhưng bắt buộc thêm một từ Tiểu trong tên.
Không quá khó, miễn là Thiên gia người, Vân Phàm bỗng gõ cửa, cùng Vô Ngạn bước vào.
"Thiên Uyên tỷ tỷ, mấy tháng nữa ngươi sinh, nghĩ tên đặt chưa a?"
Thiên Uyên nằm trên giường suy tư: "Thiên Tiểu Nguyệt? Thế nào đây là nguyệt, trong ánh trăng ta thích nha."
"Nguyệt liên quan tới trăng, ta Thiên gia cùng tiểu Hoa họ, Tiểu Nguyệt tên thật dễ nghe, còn có rất nhiều nghĩa."
Vân Phàm tuy vui vẻ, nhưng tâm tình vẫn buồn bã. Mất đi người bản thân yêu, hắn buồn bã giữ trong lòng, mỗi mình hắn nhớ tới nàng.
Tập trung làm việc, ước muốn quên đi nàng đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2553818/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.