Thiên Thanh Mạn Chi biến mất.
Tô Hạo, Hạ Cơ đi vào, hắn nghi ngờ: "Mạn Chi sư muội, nàng làm sao rời đi gấp gáp như vậy?" Vân Phàm thở dài: "Nàng rời đi, ắt hẳn không quay về."
Tô Hạo ngồi xuống ghế, kéo ra ghế để Hạ Cơ ngồi xuống, Vân Phàm cũng được Tô Hạo nói cho biết Hạ Cơ sự việc. Vân Phàm cảm thán, nếu như là kiếp trước.
Có nam nhân như vậy thật tốt, nhớ đến Tô Hạo dẫn theo Hạ Cơ bước vào, còn có Huyết Thổ Long con nhỏ.
Vân Phàm lắc đầu.
Nói chuyện hồi lâu, quyết định ngày mai trở về Vân Thiên Quốc.
Hôm sau.
Vân Phàm hắn phải đi qua phòng Thiên Uyên tỷ tỷ, mở ra hư không, Tiểu Hoa ôm nàng trở về.
Tô Hạo, Hạ Cơ cũng như nàng nữ nhi, ở đây trông coi Rừng Thanh Lang, Tô Hạo không từ chối. Hắn ở đây, cũng như ở cùng hài tử.
Hắn lão bà, muốn sinh vài tiểu bảo bảo.
Vân Phàm, Vô Ngạn, Thiên Uyên, Tiểu Hoa trở về mà thôi.
Vân Phàm bước tới phòng Thiên Uyên, thấy nàng nằm trên giường, thở dài đầu hắn suy nghĩ: "Tiểu Hoa chẳng lẽ mang luôn giường đi a?"
Vân Phàm suy nghĩ chính xác, chỉ thấy Tiểu Hoa tâm niệm khẽ động, Thiên Uyên nằm trên giường, dùng chăn che lại đầu.
Đi vào trong hư không, Vân Phàm thở dài, Vô Ngạn theo sau hắn.
Vân Phàm quay đầu nhìn lại: "Yên Yên ta phải đi, đợi ngày ta thống nhất thiên hạ. Ắt hẳn sẽ tìm nàng."
Vân Phàm cúi đầu, Vô Ngạn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2553815/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.