Diệp Dương, Tô Hạo, Hạ Cơ bên dưới nhìn lên cao, nhanh chóng bay tới gần Thiên Uyên, Diệp Dương cúi đầu: "Diệp Dương gia chủ, gặp qua tướng lĩnh."
Diệp Dương biết uy áp tướng lĩnh là như thế nào, minh bạch đối phương uy áp là tướng lĩnh.
Thiên Uyên nhìn trung niên nam nhân trước mắt cúi đầu nhìn nàng, Thiên Uyên thở dài: "Ngươi không cần gọi ta tướng lĩnh, ngươi phải gọi đầy đủ ta tên."
"Thiên Uyên tướng lĩnh minh bạch?" Diệp Dương cúi đầu, còn tưởng cái gì đây, hóa ra là đầy đủ kêu gọi nàng, đầy đủ tên a.
Hạ Cơ, Tô Hạo bay gần đến ánh mắt hắn nhìn ra: "Thiên Uyên sư tỷ, ngươi trên miệng hình như có chút tím?" Thiên Uyên tay trái nhanh chóng lau sạch sẽ.
Hừ ta hôn Tiểu Hoa, vậy mà nàng môi đánh phấn màu tím, còn dính trên miệng ta. Không thể tha thứ, nàng vậy mà kèm theo màu phấn.
Thiên Uyên bĩu môi: "Không có việc gì, chỉ là ta ăn bánh do Thiên Lung a di làm." Tô Hạo không nghi ngờ, gật đầu lia lịa.
Vân Phàm, Vô Ngạn trên cao.
Vô Ngạn ôm chặt Vân Phàm: "Vân Phàm ngươi sợ ủy khuất." Vân Phàm xoa nhẹ nàng lưng: "Tiểu Ngạn, không cần lo cho ta đối phương không có giết ta."
"Ta nói cho ngươi, Mạn Chi muội ấy thật ra..."
Vô Ngạn nghe Vân Phàm nói, im bặt: "Hóa ra, Thiên Thanh Mạn Chi là như vậy nha!" Bỗng đầu nàng nhảy số, với nàng tài trí, khả năng cao.
"Vân Phàm, sợ rằng Mạn Chi đã." Vân Phàm gật đầu: "Với Na Na
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2553796/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.