Không giám nói năng về nàng.
Trên cao ánh sáng màu vàng chiếu xuống, mây xanh lại bị chuyển thành màu vàng, từng đạo màu vàng chiếu xuống.
Ba đỉnh núi Tiên Đạo Tông.
Bên trong nội môn, thảm cảnh càng là đáng sợ, mỗi nơi xung quanh đều là máu, hoặc quần áo rách rưỡi của đệ tử đã chết, không ai giám tiếp tục hét to.
Cảm nhận đối phương uy áp tản ra, làm ai cũng sợ hãi, xung quanh đệ tử nhìn chính giữa quảng trường Cổ Nhược Ca nữ tử, sợ hãi quỳ xuống.
Hợp Thể cảnh đỉnh phong địch nhân bọn hắn làm sao thắng? Nếu như được quay lại vài phút trước, bọn hắn nguyện giao ra Tiên Đạo Tông.
Không giám mạnh miệng như vậy, hối hận về lời nói trước kia, đệ tử Tiên Đạo Tông ai ai cũng biết, bản thân chọn sai lầm chỉ mong có người đến cứu.
Hi vọng vào Vô Ngạn đại nhân, có thể kéo dài một ít thời gian đây.
Cổ Nhược Ca chính giữa đứng dậy, nghe đến tên mình cười nhẹ: "Vô Ngạn lâu rồi không gặp."
Vô Ngạn mặt tái nhợt, hai tay không ngừng run rẩy, Ưu Linh lại từ đâu xuất hiện bên cạnh nàng: "Không cần sợ hãi."
Vô Ngạn quay đầu thấy bịt mắt nữ tử, mới yên lòng hơn rất nhiều, mà trên cao Cổ Hà hai chân đã quỳ trên đất.
Trước đại điện là thân ảnh, Hắc Nhân bị đánh dính trên tường rơi xuống tạo thành vết máu từ trước đó, hắn bị phế, còn phần Cổ Hà.
Tuy được Vô Ngạn ngăn chặn kịp thời, hắn hai chân ủ rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2553767/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.