CHƯƠNG 63
Ngày hôm sau, khi Đường Tống mở to mắt, Hàn Vương đã không ở bên người . Đường Tống thất vọng thở dài, lại nghe thấy ngoài bình phong truyền đến tiếng bước chân, đồng thời nghe thấy thanh âm Hàn Vương ôn nhu nói: “Đường Đường, mới sáng sớm ngươi thở dài cái gì a?”
Đường Tống kinh hỉ ngước lên, thấy Hàn Vương khoác một cái miên bào từ ngoài bình phong vòng về, bây giờ gương mặt băng tuyết bao trùm như là bị ai làm ma pháp rồi ấy, mang theo ý cười xuân phong, đôi mắt như Nữ Nhi Hồng ẩn dấu hơn hai mươi năm, tình yêu bên trong cơ hồ sắp tràn ra đến nơi.
Đường Tống bị ánh mắt Hàn Vương sáng quắc nhìn ngượng ngùng, cúi đầu né tránh ánh mắt Hàn Vương, “Không có gì. . . . . .” Chỉ là nghĩ đến ngươi lại đi ra ngoài.
Hàn Vương đi đến bên giường, cởi miên bào trên người, rất nhanh xốc lên góc chăn, trước khi gió lạnh tiến vào dùng chăn bông quấn kín lên chính mình cùng Đường Tống.
“Hôm nay tuyết lại rơi, ta đi bảo người bỏ thêm chậu than, hôm nay cũng thật là lạnh!” Hàn Vương một bên oán giận , một bên ôm chặt Đường Tống vào trong ngực.
Trời quả nhiên rất lạnh, Hàn Vương chỉ đi ra ngoài trong chốc lát, trên người liền lạnh lẻo , xứng với danh hiệu “Đại băng côn” . Đường Tống đưa tay ôm thắt lưng Hàn Vương, làm bản thân cùng thân thể Hàn Vương sát vào nhau một chút khe hở cũng không, cam tâm tình nguyện làm “Tiểu hỏa lò” của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-son-vuong-gia-dich-ai-nhan/1903751/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.