CHƯƠNG 62
“Bảo bối, ta có thời gian một buổi tối cho ngươi nhớ lại mà.” Hàn Vương cười xấu xa nắm cả chăn bông lẫn Đường Tống ném lên giường lớn, sau đó dùng một tư thế “sói đói vồ cừu non” kinh điển nhào lên.
Đường Tống kêu to muốn trốn ra từ dưới thân Hàn Vương, tiếc rằng lúc đầu dùng chăn bông quấn chính mình rất là chắc , hiện tại hoàn toàn ứng với câu thành ngữ kia—— mua dây buộc mình. Hàn Vương chỉ dùng một bàn tay đã khống chế “Tằm bảo bảo” Đường Tống không thể động đậy.
Hàn Vương một bên tà cười cởi xiêm y bản thân, một bên ra vẻ hào phóng nói: “Bảo bối, ngươi nếu nhớ ra thì nhất định phải nói cho vi phu nga! Bất quá nếu Đường Đường cảm thấy vi phu hầu hạ ngươi thoải mái, cũng có thể nói sau tối nay cũng được, vi phu không ngại đâu.”
“Không cần. . . . . . Ta. . . . . . Ngô” Đường Tống mới vừa hô lên một từ, đã bị Hàn Vương dùng miệng mạnh mẽ đè lên .
Vốn chăn cuốn lấy chặt mà Hàn Vương chỉ cởi hai ba cái liền bung ra hết, một thân trung y tơ lụa cũng không cần đến bàn tay to của Hàn Vương xé hai lần. Rất nhanh, Đường Tống tằm bảo bảo tựa như trứng chim bị bóc hết vỏ, mặc cho Hàn Vương hưởng dụng .
Đầu lưỡi Hàn Vương tựa như gió bão, trong miệng Đường Tống khoáy lên cơn sóng gió động trời. Đầu lưỡi xẹt qua hàm trên mẫn cảm của Đường Tống, làm cho Đường Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-son-vuong-gia-dich-ai-nhan/1903750/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.