*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vốn dĩ Bạch Ngọc Đường nghĩ rằng tửu lượng của Triển Chiêu không lớn, không ngờ, hắn càng uống càng điềm tĩnh, sắc mặt tái nhợt, tay cầm chén rượu vẫn mạnh mẽ như trước. Tửu lâu sắp đóng cửa, Bạch Ngọc Đường nói: Triển Chiêu, đừng uống nữa, chúng ta trở về đi.
Về đâu?
Khai Phong phủ a.
Triển Chiêu cười khổ: Trở về có ích lợi gì?
Trong lòng Bạch Ngọc Đường dâng lên chút chua xót mơ hồ, hắn nói: Triển Chiêu, ta biết là ta không nên hỏi, nhưng mà, chúng ta đã quen biết lâu như vậy rồi, có một số việc, ta vẫn chưa rõ.
Triển Chiêu giương mắt nhìn hắn, nói: Chúng ta quay về đi.
Quay về đâu?
Ta, dẫn ngươi đến một nơi.
Bạch Ngọc Đường mua chút rượu và thức ăn mang theo, đi theo Triển Chiêu qua thành Biện Lương một hồi, đến trước cửa một ngôi nhà khá khí phách.
Bạch Ngọc Đường thấy trên đèn lồng treo trước cửa có ghi hai chữ “Công Tôn”, hắn ngay lập tức hiểu được.
Triển Chiêu gõ cửa, người gác cổng mở cửa nhìn thấy hắn, tươi cười nói: Là Triển hộ vệ a. Mau vào đi.
Triển Chiêu ôm quyền: Ta cùng với vị bằng hữu này phải ở quý phủ quấy rầy mấy ngày.
Người gác cổng nói: Triển hộ vệ khách sáo rồi, công tử đã dặn qua, Triển hộ vệ lúc nào cũng có thể ra vào phủ Thị lang này.
Bạch Ngọc Đường nói thầm: Nơi này đã không thể xem là phủ Thị lang nữa rồi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-sach-phuong-the-ngo/202558/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.