(Khâu lại dấm chua lan tràn)
Triển Chiêu bị thương rồi.
Triển hộ vệ của Khai Phong phủ dũng mãnh thiện chiến, nhiều lần lập được kỳ công, nhưng mà chuyện bị thương, bao giờ cũng khó có thể tránh khỏi.
Nhất là lần này, làm hắn bị thương, lại là Trung Châu Vương Bàng Thống.
Nhớ đến qua lại lúc trước, Bạch Ngọc Đường vừa mới theo ca ca buôn bán từ Hải Nam trở về liền kích động chạy tới Khai Phong phủ, hắn không khỏi có chút hứng thú nói không rõ, ách, ở trong lòng.
Lời nói đến bên miệng, lại trượt về trái tim, hai người xa cách đã lâu mới gặp lại, cứ mắt to trừng mắt nhỏ như vậy, tình tiết có chút cũ rích, không khí có chút kỳ lạ, biểu tình có chút phức tạp, phản ứng cũng có chút trì độn.
Cho đến khi có người đẩy của tiến vào, hai người mới nhẹ nhàng thở ra, nếu không, vẫn cứ tiếp tục trừng như vậy, thách thức với mí mắt cũng quá lớn rồi.
Người nọ vào, mặc hoa phục màu trắng, trong tay xách một cái vò rượu nhỏ, mỉm cười, phòng ốc sơ sài của Triển Chiêu dường như cũng trở nên vàng son lộng lẫy.
Mặc kệ nói như thế nào, Bàng Thống cũng là một người tuấn mỹ, nếu như bỏ qua chút tính xấu nào đó.
Hắn tự lo cho mình tự ngồi ở bên cạnh bàn, miễn cưỡng nói: Hai vị, đây chính là rượu ngon.
Bạch Ngọc Đường nghĩ đến vết thương trên người của Triển Chiêu, cùng với rất nhiều cảm tình bất lương khác, một cơn tức từ lòng bàn chân vọt thẳng tới óc, rút Họa Ảnh ra, trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-sach-phuong-the-ngo/1310786/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.