Nó được đưa gấp vào bệnh viện.Ai cũng lo lắng nhưng mà họ đều có chung một niềm hạnh phúc đó là nhìn thấy nó vẫn còn sống.
Sau tầm 2 tiếng kéo dài cửa phòng cấp cứu cũng chịu mở ra
_Bác sỹ cô gái đó sao rồi?-Hắn lo lắng
_Tuy cô ấy mất nhiều máu,thân thể cũng có rất nhiều chấn thương và còn bị gãy xương sườn nhưng may mắn đã qua khỏi tình trạng nguy kịch.Chúng tôi đã gây mê bệnh nhân có lẽ vài tiếng nữa cô ấy sẽ tỉnh-vị bác sỹ trầm đáp
_Cảm ơn bác sỹ-Jonh thở phào
Nó được đẩy ra và đưa vào phòng bệnh,Sam và Sylvie túc trực bên nó vì họ nghĩ nếu họ mà không canh chừng nó sẽ lại biến mất,biến mất như chưa từng xuất hiện vậy
2 tiếng sau, đôi mắt xinh đẹp của nó dần hé.Ánh nắng chói vào khiến nó nheo mắt
_Đây là đâu?-trong phòng hình như không có ai nhưng nó vừa lộm cộm ngồi dậy thì Sam mang theo nước vào
_Tuyết Băng,mày tỉnh rồi-cô mừng rỡ
_Ừm
_Mày làm tụi tao lo quá-Sam rưng rưng.Bên ngoài nghe thấy âm thanh của Sam cũng bước vào.
_Em sao rồi?-Tony lo lắng
_Không sao,ổn -nó nhẹ nhàng
_Anh tới bây giờ vẫn không tin là em còn sống-Jonh nhìn nó
....Chát......
Vâng!!!!Một bạt tay đầy yêu thương của Tony dành cho Jonh
_Sao cậu đánh tôi-Jonh điên tiết
_Đau không?-Tony hỏi
_Nếu không đau thì tôi nói làm gì?-Jonh bực
_Đau thì tin chưa-Tony cáu
_Được rồi,ồn quá- nó mệt mỏi
_Em nằm xuống trước đã,có gì từ từ nói-hắn lo lắng
_cảm ơn-nó nhẹ nhàng
_Tuyết Băng,vì sao em lại lừa mọi người-Jonh hạ giọng
_Tôi phải trả thù-nó nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lanh-tieu-thu/1324878/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.