Sau một cơn hôn mê sâu, nó mở đôi mắt mệt mỏi.Toàn thân nó nằm trên nền đất lạnh,năng lực đang yếu đi vì trên người hiện tại bết dính toàn là máu.Nó cười trong sự mệt mỏi đáng sợ...ngón tay thon dài đang cố cử động,hít một hơi thật sâu nó cố gắng lết dậy.Mất máu khiến nó chóng mặt nhưng lại không làm não ngưng hoạt động.Nó nhếch môi cười lạnh"Lâm Minh Minh mày được lắm,một khi mày khai mày có liên quan đến cái chết của Lancelot cũng là lúc mày chết thảm hơn anh ấy một cái chết không toàn thây"Nó ngồi nghĩ đôi mắt xám tro lạnh lẽo đến đáng sợ.
_Đang nghĩ gì mà mất cảnh giác thế Queen?-vừa nhắc thì Tào tháo đã tới
_Chữ Queen từ miệng của một con chó thì cảm giác rất là kinh.Mà không... chó rất trung thành mày nên xếp vào hàng không bằng 1 con chó mới đúng-nó cười khinh miệt
_Mày...được lắm như thế này mà còn mạnh miệng à! Vậy nếu bây giờ mà mày bị làm nhục thì thế nào?-hắn ta nở nụ cười sở khanh nhìn nó
_Mày tính làm gì?-nó bắt đầu cảnh giác
_Thế mày nghĩ tao sẽ làm gì? Hả....-thế là hắn xé toạc một bên áo nó ra,lộ một mảng da trắng nõn thêm màu đo đỏ của máu
_Khốn khiếp,mày ngưng ngay cái hành động chết tiệt của mày lại nhanh....nếu không tao thực sự sẽ giết mày..-nó giãy giụa trong khó khăn vì hiện tại chân và tay đều bị trói
_Hahahaa,ngoan nào quả nhiên mày vẫn là 1 đại mỹ nhân,xinh đẹp thế kia bảo sao đàn ông không mê mẩn cho được-Lâm Minh Minh đưa đôi mắt giảo hoạt đảo từ trên gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lanh-tieu-thu/1324877/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.