Edit & Beta: DK
Rượu chôn ở dưới chân núi đã lâu được đào lên, khi hai người Triệu Từ vào cửa, Triệu Tuyển, Tam Nương, Thiệu Sơn đã ngồi vào bàn chờ từ lâu.
Không có cây nào mà vừa bị gió thổi qua đã “Ào ào” rơi cánh hoa trên đất, chắc hẳn Triệu Úc đã sớm chuẩn bị, rồi nhờ bọn họ trong bóng tối hỗ trợ. Khi Dư Tam Nương hồi âm nói muốn tới kinh thành, Từ Phong Cận vẫn chưa suy nghĩ nhiều, bây giờ ngẫm lại nàng thân là nữ nhi, lại một mình đi gần trăm dặm đường, không ai đi cùng đương nhiên sẽ cảm thấy nguy hiểm, từ trước đến giờ Dư Tam Nương tiếc mệnh, dù cho nàng không sợ cũng sẽ dẫn theo tùy tùng, chắc hẳn Triệu Úc đã nhúng tay vào việc này, phái người hộ tống. Hắn không có cha mẹ, Dư Tam Nương dầu gì cũng nuôi lớn hắn thành người, bây giờ miễn cưỡng làm cao đường, coi như chấp nhận được.
Ngồi xuống bàn hỏi một chút, quả thực như vậy, Dư Tam Nương nói: “Nếu là bái đường, dù sao cũng phải chọn ngày đẹp, mắt thấy sắp tới mười lăm, vương gia muốn qua rằm? Hay làm trước đấy?”
Triệu Úc đáp: “Ta muốn làm luôn trong mấy ngày này, qua mười lăm, huynh trưởng phải trở về phương Bắc, bản vương cũng ra ngoài cùng vương phi một chuyến, bây giờ vừa vặn có bà chủ Dư ở kinh, đành khổ cực nhờ ngươi thu xếp một phen.”
Dư Tam Nương vội đáp: “Không khổ cực không khổ cực.”
Từ Phong Cận cầm trống bỏi trong tay lên, cười không khép được miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lan-giang-nguyet/2443306/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.