Chiếc xe dừng bánh trước một căn nhà nhỏ ngoại ô thành phố. Bước vào trong nhà là một cặp vợ chồng tây trẻ, họ luôn cười và luôn tạo cho người đối diện cảm giác thoải mái nhất
- Xin chào, tôi là Jonh, đây là vợ tôi Sanly
- ồ, xin chào. Người đàn ông kia tay bắt lại. tôi là Ngọc Tuấn, chủ ngôi nhà này
Ba người ngồi xuống ghế bàn việc một cách sôi nổi, chốc chốc lại chăm chăm suy nghĩ việc gì đó
- đây là Vân Nam cháu gái tôi
ông Tuấn giới thiệu và kéo Vân Nam ngồi xuống ghế
-ồ. Cháu ông quả là một thiên thần. Người vợ thốt lên, tôi chưa từng thấy ai đẹp như cháu gái ông
Ông Tuấn chỉ biết cười trừ
Người con gái đó không nói câu nào chỉ ngước lên nhìn một cách vô hướng
- đây là một số hình mẫu
Jonh lấy trong cặp ra và đẩy lên trên bàn những hình mẫu đáng sợ. Một màu nâu khó chịu
Ông Tuấn không nói gì quay sang dùng ánh mắt để nói “ con chắc chứ “
- dạ Vân Nam tự nói với mọi người
- ok. Sanly vội nói. Ta sẽ dạy cháu cách vẽ hình
Từng đường nét nhẹ nhàng vẽ lên trên khuôn mặt. chiếc bút lông chạm nhẹ vào đuôi mắt, nó chợt ngước lên nhìn thẳng vào trong gương
- Cô có thể che luôn cả hình săm đó
15 phút sau. Đó là một khuôn mặt xấu xí, đối lập hẳn với khuôn mặt lúc trước. Nếu ai lần đầu tiên nhìn vào sẽ để lại ấn tượng không tốt vì nó rất xấu, một vết sẹo dài chạy dọc từ đuôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-ha/210474/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.